Diamond Dust Novel (Bụi Kim Cương) - Chương 119
Chuyện tôi dùng toàn thân để dụ dỗ rằng muốn làm tình với anh có lẽ là sự thật. Dù tôi không đủ bạo dạn để cố tình quyến rũ, nhưng cũng không thể nói rằng tôi đã triệt để giấu giếm cảm xúc và dục vọng đến mức anh không nhận ra.
“Ư… ưm.”
Bàn tay đang vuốt ve eo lần mò vào trong áo phông tìm đến đầu ngực, khiến chút thắc mắc cỏn con cũng tan biến ngay lập tức.
Chẳng cần thăm dò, ngón trỏ và ngón cái tóm ngay lấy nụ hoa, véo một mảng thịt lớn từ quầng vú, kéo từ trong ra ngoài như muốn vắt kiệt thứ gì đó bên trong.
“Hư ư, hức. Hư ư….”
Đầu ngực bị kéo nhọn ra đến mức da thịt căng lên rồi thả “tách”, sau đó lại lặp lại động tác bóp mạnh từ ngoài quầng vú vuốt ra… Màn âu yếm ấy khiến tôi có ảo giác như thể sắp có thứ gì đó chảy ra từ bộ ngực phẳng lì không chút thịt này. Một cơ thể đã được khắc sâu khoái cảm mãnh liệt của việc bị xâm nhập trước cả khi biết đến khoái cảm của việc xâm nhập, mỗi khi hưng phấn tăng cao lại vô thức co thắt bên dưới, kêu gào sự trống trải bên trong.
Người sắp phát điên là tôi mới phải. Đầu vú bị anh vắt kiệt, gáy bị anh mút mát, tôi ngửa cổ ra sau, mông nhấp nhổm không yên. Mỗi lần như thế, tính khí lại cọ vào lớp ren, tạo ra luồng tê dại sắc lẹm quất vào hạ bộ.
“Hôm nay… em chủ động sớm thế.”
Anh gặm cắn cái gáy đang ngửa lên của tôi, rồi cất lời như khen ngợi. Tôi cũng đồng tình với lời đó. Miệng tôi đã khô khốc vì thở dốc, giọng anh thì thầm ngay bên tai mà nghe sao xa xăm quá. Tôi vội vã kéo áo phông lên cao bằng đôi tay run rẩy, cho đến khi bàn tay đang miệt mài vắt nặn đầu vú của anh lộ ra hoàn toàn.
Nhìn thấy hành động âu yếm ấy bằng mắt, tâm trí tôi sôi sục. Tôi cắn mu bàn tay để cố kìm nén phản ứng quá đỗi nhạy cảm, nhưng cái eo cứ vặn vẹo, nảy lên trên đùi anh lại hoàn toàn mất kiểm soát.
“Có vẻ em không thể ngồi yên được nữa nhỉ…. Chẳng phải em xấu hổ sao? Cái này, lòi ra hết rồi này?”
Anh mân mê một phần tinh hoàn đang lòi ra khỏi lớp ren và cắn vào tai tôi. Giờ thì… dường như mọi thứ đều chẳng còn quan trọng nữa, tôi chẳng thấy xấu hổ gì cả, và biết rõ bản thân mình đang muốn gì khi tự mình cọ mông vào háng anh. Tôi đã trở thành một tôi khác hẳn với lúc ban đầu chỉ biết thụ động chờ đợi anh làm gì đó.
Tôi đặt tay mình lên tay anh, nơi những ngón tay đang lần mò ranh giới giữa tinh hoàn và lớp ren. Quay đầu nhìn xuống, tôi thấy khuôn mặt đói khát đến mức trở nên dữ tợn của anh đang nhìn tôi. Trái ngược với lời nói trêu chọc thong thả, khuôn mặt anh không còn chút thảnh thơi nào.
Tôi thè lưỡi liếm môi dưới của anh, lếm nhiều lần, phả ra hơi thở nóng rực rồi dẫn dắt những ngón tay dài và cứng cáp của anh đi vào nơi sâu hơn. Vào giữa hai chân đang mở rộng, nơi anh đã gieo rắc ký ức về khoái cảm.
“A ư, ư….”
Đầu ngón tay chạm vào hậu huyệt, xoay tròn cọ xát cửa mình trên lớp ren. Tôi bám lấy cánh tay đang âu yếm ngực mình rồi cắn nhẹ môi. Thân trên gục xuống, hơi thở run rẩy. Anh kéo ngực tôi vào lòng, dựng người tôi dậy. Cơ thể nảy lên, không biết là do hành động của tôi hay do lực thúc từ bên dưới của anh mà tôi chỉ biết bám lấy tay anh mà thở hồng hộc.
“Có nên… cho vào đây không.”
Giọng nói khi đang nghiền nát lỗ hậu như muốn xé toạc lớp ren để chui vào trong của anh cũng bị kìm nén đến cực điểm.
“Hư ư. Hư….”
Tôi gật đầu, nức nở như đang khóc.
“Cho ngón tay vào, khuấy đảo bên trong em đi.”
Tôi đẩy lưỡi vào trong miệng anh khi anh đang nói, khao khát mùi hương của anh đến mức không chịu nổi, muốn uống nó thỏa thích. Tôi liếm vòm họng như cách anh đã làm với tôi, cọ xát thân lưỡi mình vào lưỡi anh, chạm vào mặt sau răng hàm trên, van xin anh hãy mút lưỡi tôi.
“Ư ưng, hư….”
Đầu ngón tay anh đẩy sợi dây ren mảnh như sợi chỉ sang một bên rồi ấn sâu vào trong. Cùng lúc đó, cảm giác lưỡi bị hút mạnh khiến tinh thần tôi chao đảo từ trên xuống dưới.
Tôi bám lấy cánh tay đang ôm ngang ngực mình, vuốt ve nó, dùng đôi mắt ướt đẫm nhìn thẳng vào mắt anh. Phản ứng của tôi trước sự xâm nhập khi hàng mi run rẩy bần bật, hơi thở dồn dập vút lên rồi vỡ vụn phơi bày tất cả trước mắt anh.
Ngón tay nãy giờ chỉ trêu chọc nông cạn ở cửa mình bỗng duỗi thẳng và đẩy mạnh một đường dài vào sâu bên trong. Hạ bộ đang mở rộng nuốt trọn ngón tay anh mà không chút kháng cự. Tôi có thể cảm nhận rõ ràng vách thịt bên trong đang quấn lấy ngón tay anh như đã chờ đợi từ lâu.
“Đừng thít chặt quá…. Ngón tay tôi sắp xuất tinh đến nơi rồi.”
Anh nhả lưỡi tôi ra, cau mày nói như thể thứ đang ở bên trong là dương vật chứ không phải ngón tay. Tôi lắc đầu, vòng tay qua vai ôm lấy cổ anh, lại một lần nữa bám lấy môi đối phương.
“Nữa đi… thêm nữa….”
“Thêm nữa?”
“Lúc nãy em cũng… cho anh rồi mà.”
“Tại sao em lại muốn ăn nước bọt của tôi? Hử?”
“Ha ư hức. Hư ưm.”
Tôi vặn vẹo bấu lấy vai anh rên rỉ khi ngón tay thẳng đuột cứ thúc mạnh thịch, thịch vào bên trong.
“Mùi hương… mùi thơm quá… hư a, hư….”
Trong tầm nhìn nhòe nhoẹt, tôi thấy vai anh phập phồng dữ dội với khuôn mặt đỏ gay gắt.
“Không phải thế… là mùi khiến em nứng chứ gì. Mùi hương khiến bên trong này giật liên hồi.”
Anh lầm bầm như nhổ ra từng chữ qua kẽ răng đang nghiến chặt, xoay ngón tay bên trong để càn quét vách thịt. Rồi anh luồn bàn tay còn lại vào giữa bụng dưới và mông tôi.
“Hư, hư! Cái gì… cái này là cái gì!”
Ngón giữa của bàn tay phải đang chồng lên ngón giữa của bàn tay trái đã vào trước đó. Cảm giác hoàn toàn xa lạ so với khi hai ngón tay của cùng một bàn tay đi vào khiến tôi trố mắt, thân trên cứng đờ.
Lưỡi anh thô bạo xông vào khuôn miệng đang ngừng thở của tôi.
“Ư ư, ưm. Hư ưm.”
Trong khi tôi đón nhận và nuốt lấy dòng nước bọt tràn vào, thì bên dưới, hai ngón tay xâm nhập từ hai hướng khác nhau đang nong rộng bên trong.
Khi bàn tay trái đi vào từ phía trước háng ấn sâu vào, thì bàn tay phải đi vào từ phía sau mông lại rút xuống. Khoảnh khắc tiếp theo, chúng đổi chỗ cho nhau, tạo ra một nhịp điệu lệch pha bên trong tôi, và nhịp điệu ấy ngày càng nhanh hơn.
“Hư ư, hư.. ức… hư ưm….”
Tôi bám chặt lấy anh vùng vẫy trong tuyệt vọng, như thể bên dưới đầu gối anh là đầm lầy lúc nhúc cá sấu, còn cổ anh là cành cây duy nhất tôi túm được trước khi rơi xuống. Vì lưỡi anh chặn lấy cổ họng đang rên rỉ nên nước bọt không kịp nuốt hết chảy tràn ra khóe miệng, nhưng tôi còn chẳng nghĩ đến việc lau đi.
“Uống thêm mùi của tôi thấy thế nào? Hôn tôi thì… Seo Yihyun trở nên ra sao?”
Anh vừa cắn nhẹ cằm tôi vừa dồn dập hỏi, giọng điệu giờ đây không còn chút giả vờ thong dong nào nữa. Ánh mắt nhìn lên tôi không còn sự tinh anh sắc sảo hay điềm tĩnh lý trí. Đó là khuôn mặt của một người đàn ông, à không, một Alpha đang đặt tình dục lên trên mọi giá trị.
Những ngón tay ngoáy đảo bên trong lên xuống luân phiên như bập bênh dường như đang đục thủng não tôi. Tôi hôn anh, nuốt nước bọt của anh, trở thành một kẻ ngu si không biết khép chân để che giấu dương vật.
Để thú nhận bản thân mình như thế, tôi cúi đầu, cọ chóp mũi mình vào chóp mũi anh. Tôi vuốt ve cánh tay trái của anh đang biến mất giữa hai chân mình, trượt xuống lần mò quy đầu vốn đã cương cứng từ lâu và đang lắc lư dưới chân tôi. Đúng như dự đoán, nó đã ướt đẫm, nhỏ từng giọt dịch thể xuống thảm.
“Em muốn… cho cái này vào.”
“Sao vậy, ngón tay chưa đủ à?”
“Hư ưm, hức!”
Sự ma sát tạo ra bởi hai ngón tay thô bạo ra vào luân phiên với tốc độ nhanh hơn như châm lửa đốt cháy tâm trí tôi.
“Ngón tay thôi mà đã thích thế này rồi, cái này thì chịu sao nổi?”
Tôi cứ thẳng lưng rồi lại đổ gục xuống, dùng ngón tay quệt lấy dịch nhờn trên quy đầu rồi mân mê nó, rồi đưa bàn tay dính đầy dịch thể lên miệng hít hà giống như anh đã làm.
“Ngón tay thì… không thể tạo thắt nút được….”