Diamond Dust Novel (Bụi Kim Cương) - Hoàn thành - Chương 240
Có vẻ đã bắt đầu thấy khó khăn khi cầm điện thoại hẳn hoi, Yihyun buông thõng tay trái xuống. Cậu kê điện thoại lên đệm, quay chế độ từ dưới chếch lên. Nửa thân trên của Yihyun với chiếc sơ mi trắng mở toang để lộ rõ vùng cổ và gáy chiếm trọn nửa màn hình. Cậu hơi cúi đầu nhìn xuống ống kính, và thì thầm nhỏ nhẹ.
[Âm thanh…]
“Em nghe thấy không?”
Từ phía dưới, nơi tay anh đang tuốt nhanh dương vật phát ra những âm thanh ướt át lép nhép như tiếng lội qua vũng nước nông. Chắc chắn cậu cũng nghe thấy, và dù anh cố tình điều chỉnh lực tay để tạo ra tiếng nhớp nháp lớn hơn để cậu nghe thấy, Liu vẫn giả vờ không biết và hỏi lại để xác nhận.
Yihyun liếc nhìn màn hình gật đầu.
[Cho em xem đi. Em muốn xem…]
Anh đổi hướng điện thoại theo yêu cầu của cậu. Dương vật tràn trề sức mạnh, cương cứng đến mức dựng đứng lên trần nhà mà không cần tay giữ. Anh nắm lấy phần gốc nổi đầy gân xanh, vuốt chậm rãi ngược lên đến quy đầu. Cảnh tượng dịch nhờn bao phủ toàn bộ dương vật bị bàn tay Liu tuốt ngược lên dồn lại được phơi bày trọn vẹn trên màn hình.
Anh muốn khiêu khích Yihyun hơn nữa, muốn cậu khao khát anh hơn, muốn cậu mê mẩn năng lực tình dục của anh. Đó không phải là lời khẳng định liều lĩnh, tự cho mình là đúng đắn rằng anh chỉ có cơ thể, mà thực sự muốn dùng khả năng tình dục để hấp dẫn cậu. Dù biết đây là cách tiếp cận trần trụi và thô thiển nhưng biết làm sao được. Anh muốn cậu đánh giá rằng anh “dùng được” hơn bất kỳ gã đàn ông nào xung quanh.
Liu biết mỗi khi dương vật rung lắc, cậu đều liếc nhìn nên kéo dương vật ép sát vào bụng dưới rồi thả ra để khoe độ đàn hồi. Mỗi lần nó bật nảy trở lại, vẽ nên một đường parabol về phía tinh hoàn, dịch nhờn lại bắn lên tung tóe. Thậm chí anh còn nắm lấy gốc dương vật lắc lư một cách lộ liễu hơn. Hình ảnh dương vật to lớn quá khổ, dài ngoằng cứ gật gù một cách nặng nề và hổn hển trông càng dâm đãng hơn qua màn hình.
Chỉ cần ý thức được việc Yihyun đang nhìn thôi, toàn bộ dương vật đã giật lên thon thót.
Anh tò mò không biết Yihyun đang xem cái thứ gớm ghiếc này, xem cái màn trình diễn dâm dục này với vẻ mặt thế nào. Anh điều chỉnh hướng điện thoại để quay từ vùng háng lên thân trên. Tuy không quay rõ mặt mình, nhưng anh có thể nhìn thấy khuôn mặt đang nhăn nhó rên rỉ của Yihyun. Yihyun đã trượt xuống thấp hơn lúc nãy và đang thở dốc.
Trong lúc đó, hàng cúc áo sơ mi đã bung hết, lồng ngực trắng ngần lấp ló sau vạt áo mở rộng sang hai bên. Vùng quanh núm vú Yihyun bóng lưỡng, có lẽ do cậu đã dùng ngón tay thấm nước bọt để nghịch ngợm.
“Em vừa sờ núm vú à?”
[…….]
Nhận ra Liu đang nhìn, Yihyun vội biến mất khỏi tầm mắt, màn hình rung lắc dữ dội. Khi Yihyun quay lại, cậu đang cắn chặt môi dưới như sắp bật khóc. Góc quay 45 độ từ bên cạnh chứ không phải chính diện khiến hình ảnh Yihyun vẫn rung lắc bất ổn lên xuống, trái phải. Cánh vai phải của cánh tay buông thõng xuống đang giật giật một cách bất thường.
“Seo Yihyun, em đang làm gì đấy?”
[Hư ư, hức. Hư…]
Yihyun không trả lời mà chỉ lắc đầu, nhưng cậu vẫn liếc nhìn màn hình, không thể rời mắt khỏi dương vật của Liu.
“Yihyun à, quay xuống dưới cho anh xem chút đi.”
[Kh… Không đâu… hức…]
Yihyun hất cằm lên rên rỉ, đồng thời điện thoại bị ngửa ra sau khiến cậu biến mất khỏi tầm nhìn rồi lại xuất hiện. Liu bắt đầu sốt ruột.
“Chúng ta đang làm tình mà. Anh đã cho em xem hết thế này rồi.”
[…….]
Yihyun quay đầu nhìn màn hình thêm chút nữa. Có vẻ cậu đang kê điện thoại lên đầu gối trái, nhưng khuôn mặt hiện lên trên màn hình gần như là góc nghiêng. Đó là góc quay chỉ có thể thực hiện được khi dang rộng hai chân.
Khuôn mặt Yihyun nhìn anh qua ống kính đã ửng đỏ. Cả má, môi và đầu lưỡi lấp ló đều ướt át và nóng hổi, khiến anh muốn lao ngay vào trong màn hình.
“Cho anh xem đi.”
[…….]
Giọng nói van nài chứa đầy sự khẩn thiết.
Màn hình lại rung lắc dữ dội một hồi như đoạn phim được quay vội bởi một tay gà mờ. Và cảnh tượng lấp đầy màn hình ngay khoảnh khắc tiếp theo khiến Liu phải buông lời chửi thề và siết chặt lấy gốc dương vật. Thân trên anh tự động bật dậy.
Có lẽ không dám công khai hoàn toàn trần trụi, nên cậu chỉ nghiêng ống kính chéo từ trên xuống để chiếu vào giữa hai chân.
Yihyun đang dang rộng hai đầu gối co lên, thân trên tựa vào chiếc gối lớn, mông trượt xuống dưới, cậu vòng tay từ phía ngoài đùi vào và đang đút ngón tay giữa vào trong hậu huyệt.
Vùng lông đen nhánh tương phản với làn da trắng mịn đang ướt đẫm sáng bóng. Bụng dưới phẳng phiu phập phồng lên xuống, dương vật sưng đỏ lộ ra giữa vạt áo sơ mi mở toang càng tạo cảm giác bí ẩn gợi tình. Do tư thế nửa nằm dựa vào gối, dương vật đang cương cứng của cậu dán chặt vào bụng dưới. Màn hình cứ thế, chỉ chiếu vào phía dưới đang mở rộng và dương vật của cậu.
[Hư… hư ức, hư…]
Tiếng rên rỉ ư ử của Yihyun hòa cùng hình ảnh trên màn hình khiến mạch đập của Liu trở nên dồn dập và thô bạo. Dương vật trong tay anh giật liên hồi, phun ra dịch nhờn.
“Có thể… cho anh xem kỹ hơn được không?”
Giọng nói khô khốc, vỡ vụn đang run rẩy khe khẽ vì phải kìm nén cơn kích động.
Anh biết rõ cảm giác mà ngón tay Yihyun đang mò mẫm. Sự ngoằn ngoèo của niêm mạc ướt át, dính dớp đầy dịch nhờn đang cuộn chặt lấy ngón tay. Anh ghen tị với chính ngón tay của Yihyun, muốn nhìn kỹ hơn nữa.
“Seo Yihyun…”
Anh đưa chiếc điện thoại đang quay dương vật lên sát mặt, hối thúc và nài nỉ. Dù không nhìn thấy mặt Yihyun, nhưng tiếng rên rỉ ngày càng gấp gáp càng khiến Liu phát điên.
[Hư ức, hư… Ku, Kun…]
“Haa, Yihyun à.”
Ngay sau giọng nói yếu ớt gọi tên Liu, phạm vi quay rộng từ trên xuống bỗng chốc thu hẹp lại trong tích tắc, lần này gần đến mức cực đoan. Từng nếp gấp bị hút sâu vào trong, từng chuyển động của đốt ngón tay, tất cả đều sống động như đang ở ngay trước mũi. Cảm giác như đang úp mặt vào vùng kín của Yihyun khiến Liu hít sâu theo bản năng.
Dịch nhờn rỉ ra quanh ngón tay Yihyun chảy dọc theo mu bàn tay cậu, chảy xuống giữa hai chân đang dang rộng, nhỏ tong tỏng xuống ga trải giường. Lượng dịch nhiều chẳng kém gì dịch nhờn đang chảy ra từ quy đầu của Liu, cứ tuôn ra không ngừng như thể bên trong có gì đó vỡ ra, như thể có gì đó không ổn.
“Phát điên mất thôi.”
Liu ngửa cổ, tựa mạnh đầu vào thành giường và lầm bầm qua kẽ răng.
[Hư… hư ức, Kun…]
Tuy không nhìn thấy mặt Yihyun nhưng nghe tiếng gọi tên mình mà ruột gan anh như bị thiêu đốt. Cậu vẫn chưa đủ kinh nghiệm để đối phó với mức độ hưng phấn bất thường do pheromone gây ra. Dịch nhờn cứ chảy ròng ròng phía dưới, anh muốn làm gì đó cho cơ thể đang nhấp nhổm của Yihyun, nhưng anh lại đang ở cách xa 9.000 cây số.
“Yihyun à, anh muốn mút cho em.”
[Ha ư, hư… hư.]
Dù nuốt nước bọt bao nhiêu lần, cổ họng anh vẫn khô khốc. Cơn hưng phấn như muốn làm nổ tung mạch máu toàn thân khiến Liu thở hổn hển, tay vuốt nhanh dọc dương vật. Pheromone đang chạy rần rần trong huyết quản khao khát Yihyun. Phần Ghost bên trong anh đang khao khát DD của mình. Anh gào lên trong lòng như thể tự làm đau chính mình,, muốn đập nát bốn bức tường xung quanh, đòi mang cậu đến ngay trước mắt.
“Seo Yihyun, anh muốn mút chỗ đó cho đến khi nó đỏ ửng và mềm nhũn ra mới thôi.”
[Làm đi… mút cho em đi… A Wei, làm cho em nhẹ nhàng thôi.]
Lúc ở bên nhau, Yihyun hầu như chẳng mấy khi đòi hỏi gì trong lúc làm tình. Bởi trước khi cậu kịp muốn được âu yếm kiểu nào, Liu đã chẳng để cậu yên rồi.
Nhưng trong lúc phone sex thì khác. Để đạt được khoái cảm thông qua nhau khi không ở bên cạnh, họ buộc phải yêu cầu những tiếp xúc da thịt không thể thực hiện được. Chỉ bằng việc yêu cầu và đáp lại, cả hai phải huy động trí tưởng tượng về chiếc lưỡi của đối phương đang luồn lách vào nơi thầm kín nhất để đẩy khoái cảm lên cao trào. Liu cũng vậy, anh phải thỏa mãn chỉ bằng cách tưởng tượng mình rút ngón tay đang khuấy đảo vụng về bên trong cậu ra, thay thế bằng lưỡi của mình rồi kiên trì tấn công vào nơi yếu mềm nhất của cậu. Với Beta thì không biết thế nào, nhưng với Alpha và Omega đang bị pheromone chi phối thì đó quả là một sự tra tấn.
“Bây giờ pheromone của anh… sắp nổ tung rồi.”
Liu nhăn mặt hết cỡ, nắm chặt lấy dương vật và ưỡn lưng lên cao. Dù không chịu tác động trực tiếp từ pheromone của Yihyun, anh vẫn không thể kiểm soát sự bài tiết pheromone của chính mình. Đối với riêng Yihyun, khả năng kiểm soát của anh ngay từ đầu đã hoàn toàn vô dụng.
“Anh muốn em ngửi thấy mùi này. Anh muốn nhìn thấy em phát điên lên vì mùi hương này.”
[Em muốn ngửi lắm… Pheromone của A Wei, cứ liên tục… như đang ở ngay đây vậy.]
Có vẻ bản thân Yihyun không ý thức được, nhưng phía dưới của cậu đang co thắt liên hồi. Nó đang trở nên mềm mại. Anh phát điên lên vì muốn tiến vào bên trong nơi đang phập phồng chờ đợi, sẵn sàng đón nhận anh. Anh muốn được bao phủ toàn thân bởi pheromone của Yihyun, ôm lấy cậu và quấn lấy nhau như thú hoang suốt cả đêm.
“Anh cũng thế… Cảm giác như đang chôn mặt vào giữa hai chân Seo Yihyun vậy… Yihyun à, mở rộng ra nữa đi, để anh… vào bên trong.”
Bản năng thôi thúc không thể kìm nén thêm được nữa, Liu ngồi dậy, đặt điện thoại xuống đệm. Quỳ gối, dang rộng hai chân, đặt mông lên gót chân, tay phải anh bao trọn lấy dương vật. Giống như hầu hết đàn ông Beta, chỉ dùng tay tuốt dương vật để đạt cực khoái không thể nào giải tỏa đủ lượng nhiệt đang muốn phát tán. Để tiêu hao thêm chút năng lượng nào hay chút ấy, Liu nhìn xuống chiếc điện thoại đang chiếu vào giữa hai chân Yihyun và lắc hông.
Yihyun đút thêm một ngón trỏ nữa vào hậu huyệt. Liu dõi theo miệng huyệt mở ra đón nhận ngón tay một cách nhẹ nhàng không chút kháng cự rồi liếm môi.
[Ư, ưm… hư ức…]
Tiếng rên của cậu trầm xuống, nghe như tiếng nức nở.
Yihyun cẩn thận tách rộng hai ngón tay bên trong, cọ mông xuống ga giường. Từ cái lỗ nhỏ đang mở rộng thành hình bầu dục nằm ngang, dịch nhờn màu trắng đục ứa ra chảy xuống. Liu nắm chặt tay trái đến mức móng tay bấm vào da thịt, đổ gục người xuống đệm.
Anh muốn chèn cái dương vật đang lồng lộn này vào trong cơ thể chật hẹp của Yihyun, lắc hông mạnh đến mức muốn phá nát cả cái giường. Toàn thân anh như bị siết chặt bởi những sợi xích vô hình.
Ham muốn được ra vào bên trong cơ thể Yihyun đang biến đổi thành Omega, cơn khát khao được kết hợp với DD của mình, nếu chỉ dùng từ “ham muốn tình dục” thì vẫn chưa đủ để diễn tả. Nó giống như bản năng hít thở, gắn liền trực tiếp với sự sống, cảm giác như nếu không chạm được vào cậu anh sẽ chết mất.
Anh muốn ôm chặt cơ thể ấy, đâm sâu vào bên trong suốt cả đêm, hàng giờ liền. Anh muốn cọ xát dương vật, thắt nút bao nhiêu lần không đếm xuể vào vách trong đã tan chảy ngọt ngào bởi hỗn hợp của dịch nhờn, lượng tinh dịch khổng lồ được trút vào và cả dịch tiết từ chính Yihyun, khiến cậu phải quằn quại. Dẫu cho cho tâm trí có rối loạn đến mức chỉ còn lại bản năng, trở thành loại Alpha mà anh từng khinh miệt, nhưng nếu đối phương là Yihyun thì anh cũng chẳng bận tâm.
Liu vuốt mặt không biết bao nhiêu lần khi nghe tiếng rên rỉ đầy khổ sở của Yihyun đang nằm sấp trên đệm.
“Yihyun à… khó chịu lắm phải không? Thử đưa ngón tay ra vào xem nào… Giống như anh đã làm cho em ấy, ừ? Phải ra nhanh thì mới dễ chịu được…”
[Hư ư, hư… không chịu… muốn cho vào, bên trong… Muốn A Wei, làm cho em… cái này, không chịu đâu… cọ cho em đi… muốn thắt nút… A Wei làm cho em đi…]
Sau một hồi nói năng lảm nhảm hoàn toàn mất hết lý trí, Yihyun đánh rơi điện thoại. Màn hình chiếu lên trần nhà một cách vô nghĩa, nhưng tiếng thục tay vào bên dưới và tiếng rên rỉ như nức nở của cậu vẫn tiếp tục vang lên.
“Yihyun à… anh xin lỗi… Anh… đúng là thằng tồi…”
[Kun… Kuun… ha ư, ư, A Wei…]
Cảm giác như Yihyun đang gọi tên anh không phải vì hưng phấn tình dục mà như đang gặp nguy hiểm, khốn cùng, khiến anh muốn phát điên. Dương vật đang lao nhanh về phía cao trào, nhưng đồng thời lồng ngực anh cũng nhói đau.
Ở nơi khuất tầm mắt bên kia màn hình, dường như Yihyun đã đạt đỉnh, chỉ còn lại những tiếng rên rỉ yếu ớt, đứt quãng kéo dài một hồi lâu.
Liu vừa cào cấu ga giường, vừa lắc hông vô thức vào khoảng không, cũng theo đó mà đạt đỉnh, nhưng cả về thể xác lẫn cảm xúc, chẳng có gì được giải tỏa.
Đây là lần phone sex thứ ba, lần nào Yihyun cũng mê hoặc anh bằng dáng vẻ thành thật và gợi cảm hơn lần trước, nhưng ngay cả khi kích thích nhau bằng đủ lời lẽ dâm tục và những hình ảnh táo bạo, thậm chí ngay trong khoảnh khắc xuất tinh, điều anh khao khát nhất vẫn luôn là cái ôm và nụ hôn.
Anh muốn ôm, muốn hôn cậu. Anh muốn đáp ứng mọi ham muốn của Yihyun. Anh muốn vuốt tóc cậu khi cậu đang run rẩy thở dốc sau cơn cực khoái và cảm nhận sự co thắt bên trong cậu thật lâu.
Sau khi bắn xong, dương vật vẫn chưa hề xẹp xuống, Liu nằm sấp trên giường, thẫn thờ nhìn và mân mê chiếc nhẫn trên tay trái.
“Nhớ em quá.”
Lần này cũng vậy, đó không hẳn là lời tỏ tình dành cho Yihyun, mà giống như cảm xúc đọng lại trong tim quá nhiều đến mức tràn ra khỏi bờ môi thành lời. Không biết Yihyun đang nằm mềm nhũn cọ mình xuống ga giường trong dư âm của cơn cực khoái, có nghe thấy lời độc thoại ấy không nữa.
Anh cầm chiếc điện thoại đang nằm chỏng chơ quay lên trần nhà, dựng nghiêng màn hình để chiếu vào khuôn mặt đang nằm sấp của mình. Không biết cậu đã nhìn vào màn hình từ lúc nào, Yihyun đang nằm nghiêng trên gối nhìn anh qua ống kính.
“Có thích không?”
Yihyun cười nhạt trên gương mặt đẫm mồ hôi. Một vẻ mặt khó xử, không thể nói là thích, cũng chẳng thể bảo là tệ. Đó cũng là gương mặt vẫn còn chứa đầy những cảm xúc mãnh liệt chưa được giải tỏa, đang khao khát bàn tay của anh.
“Bên trong chắc vẫn còn đang giật giật nhỉ? Đúng không?”
Chỉ nghe câu nói đó thôi mà phía dưới dường như lại rục rịch, Yihyun cắn nhẹ môi, cụp mắt xuống. Rồi cậu vuốt mái tóc bết dính trên mặt, cười tinh nghịch hỏi như muốn lảng sang chuyện khác.
[Hôm nay… liệu lát nữa mình có làm thêm mấy lần nữa không anh?]
Dù cố tỏ ra đã lấy lại lý trí sau khi xuất tinh, nhưng giọng cậu vẫn còn run rẩy. Liu đang nằm áp má xuống ga giường, chống khuỷu tay nâng người dậy. Anh chống cằm, đan ngón tay vào tóc làm rối tung lên, cắn môi dưới nheo mắt nhìn vào hư không như giả vờ suy tư.
“Ừm… hôm nay anh không làm nữa đâu.”
[Nói dối.]
Anh vuốt ve khuôn mặt Yihyun đang cười chế giễu với vẻ không tin qua màn hình. Cậu coi đó là lời nói đùa cũng chẳng sao. Không, anh thà cậu không biết hết thực thể nỗi cô đơn của anh thì hơn, chỉ cần biết đủ để xác nhận tình cảm là được rồi.
“Mấy ngày nữa là gặp nhau rồi, nên từ hôm nay anh định kiêng khem.”
[Ơ… không cần phải thế đâu mà. Em sẽ không trêu anh nữa. Nhịn thế không tốt cho sức khỏe đâu…]
Thấy Yihyun sợ hãi trước viễn cảnh hứng chịu cơn cuồng phong tình dục dồn nén sau mấy ngày cấm dục của anh, đến mức cứng đờ mặt mũi và cố gắng thuyết phục một cách nghiêm túc, anh chỉ muốn hôn tới tấp lên màn hình điện thoại. Anh ngạc nhiên với chính mình khi lại thèm muốn cách thể hiện tình cảm mà trước đây từng cười nhạo là sến súa và trẻ con.
Thay vì thú nhận rằng giờ đây ngay cả thủ dâm anh cũng không thấy hứng thú vì nó giống như sự xác nhận đầy đau đớn về việc cậu không ở bên cạnh, anh bất chấp sự ngượng ngùng và cảm giác xấu hổ rồi chu môi ra.
[…….]
Yihyun hiểu ý anh muốn gì, vùi mặt vào gối cười khúc khích một lúc. Liu biết mình đang làm trò không giống ai, nhưng đã lỡ trẻ con rồi thì đành chờ đợi chứ không bỏ cuộc. Yihyun quay lại nhìn màn hình với khuôn mặt vẫn còn đầy ý cười, đảo mắt hắng giọng vài cái như đang phân vân xem có nên chiều anh hay không. Cậu chu môi lại gần, ấn mạnh vào màn hình tạo ra tiếng ‘chụt’ rồi lùi ra xa.
Có vẻ xấu hổ nên cậu biến mất khỏi màn hình một lúc kèm theo tiếng rên ư ư. Nghe tiếng cười khúc khích của cậu khi đang úp mặt vào gối, Liu cũng rung vai cười theo. Dù ý thức được cả hai đang làm những trò không giống ai, nhưng anh tự bào chữa cho mình và Yihyun rằng với khoảng cách 9.000 cây số của tình yêu xa, thỉnh thoảng xen vào chút trẻ con ở mức độ này cũng là điều nên được xí xóa.
“Anh nói trước nhé, suốt cả tuần anh sẽ không cho em ngủ đâu. Không, cho dù Seo Yihyun có ngủ đi chăng nữa thì anh vẫn sẽ làm tiếp.”
Anh tuyên bố với giọng điệu hờn dỗi như trẻ con với Yihyun vừa quay lại màn hình.
Con số 9.000 km đối với Liu là vấn đề về cảm xúc hơn là vật lý. Dù đau khổ hơn những gì anh đã chuẩn bị tinh thần, nhưng anh luôn chú ý thể hiện sao cho Yihyun chỉ cảm nhận đó là nỗi nhớ nhung da diết của việc yêu xa. So với thời phải lén lút bay đi bay về Paris mỗi cuối tuần chỉ để nhìn ngắm cậu rồi quay về, thì đây là nỗi đau hạnh phúc như trong mơ, hoàn toàn xứng đáng để anh cam lòng gánh chịu.
meomeo
t ngại mà t ko dám đọc luôn á :”))))