Diamond Dust Novel (Bụi Kim Cương) - Hoàn thành - Chương 312
“Viện cớ Pheromone để nói năng bạo miệng quá nhỉ? Hả?”
Miệng thì nói như đang dạy bảo, nhưng Pheromone từ người Liu cứ tuôn ra xối xả. Dương vật đang trong trạng thái thắt nút giật liên hồi một cách điên cuồng.
“Nếu có em bé thì ngực sẽ to ra, sữa cũng sẽ rỉ ra đấy. Lúc đó em định làm thế nào? Trong khi đến kỳ phát tình mà em còn xấu hổ thế kia.”
“Kun, mút cho em… là được mà. Để nó không chảy ra… Chúng ta, là vợ chồng mà.”
Điên mất thôi. Liu lầm bầm rồi vòng hai tay ôm chặt lấy eo Yihyun.
“Kỳ phát tình đáng sợ thật đấy.”
Liu đỡ chắc lấy thắt lưng Yihyun, kéo cậu ra khỏi giá treo quần áo rồi đỡ cậu dậy. Anh để cậu ngồi lên đùi mình trong tư thế đối mặt, rồi nhẹ nhàng xoay hông kích thích điểm nhạy cảm của Yihyun.
“Vậy gọi đi.”
“Ư ư ưng, gì, gì chứ… a ư, u…”
“Em bảo chúng ta là vợ chồng mà, cho anh thấy anh là chồng em đi.”
Pheromone kỳ phát tình đầy mê hoặc tỏa ra từ người Yihyun. Đôi mắt cậu ướt đẫm vì Pheromone chứ không phải vì nước mắt, nhìn thẳng vào Liu. Đôi môi của Yihyun đang ôm lấy đầu Liu khẽ mấp máy.
“…Ông xã.”
Toàn thân Liu nổi gai ốc, lông tơ dựng đứng cả lên.
Đó là từ mà Yihyun rất ít khi nói. Phải nài nỉ, van vỉ mãi họa hoằn lắm mới được nghe một lần, nhưng mỗi lần nghe xong là sướng rơn cả người. Giờ đây nghe được, dương vật anh sướng đến mức như không chỉ tan chảy mà còn muốn vỡ vụn ra ngay trong bụng Yihyun.
Lần này Liu không thể kìm nén việc xuất tinh được nữa. Cơn rùng mình của khoái cảm chạy dọc khắp toàn thân không biết bao nhiêu lần.
Phải làm cho có thai. Phải khiến em ấy mang thai.
Máu trong người sôi sục chỉ với duy nhất suy nghĩ đó. Suy nghĩ ư? Không, lúc này chẳng còn lý trí nào nữa, dương vật mới là ông chủ của Liu Wei Kun.
“A! Kun! Kun! Ra, em, raa! Kun. Kun…”
Gần như cùng lúc, Yihyun cũng đạt đến cao trào. Cậu vò rối mái tóc của Liu đang ôm mình, vô thức lắc lư mông không ngừng.
Tinh dịch nóng hổi bắn ra xối xả như muốn làm thụ thai cả não bộ của Yihyun. Cú xuất tinh mạnh đến mức cảm giác như ruột gan đều tê dại. Nó đập mạnh vào vùng tam giác của Omega, vào toàn bộ nội tạng đến mức bầm dập, rồi men theo mạch máu lan ra khắp toàn thân.
Đây chính là cơn động dục của Alpha, của Liu Wei Kun.
Khi thắt nút còn chưa kết thúc hẳn, trên gò má lem nhem nước mắt, Yihyun nở nụ cười trong veo.
“Cơn động dục đầu tiên của A Wei, là của em rồi.”
Một nụ cười thuần khiết, đến mức không ai nghĩ đó là nụ cười của một Omega đang trong kỳ phát tình, vừa trải qua một cuộc làm tình điên cuồng với bạn đời của mình.
Nụ cười ấy khiến lồng ngực Liu nóng rực. Không phải vấn đề động dục đầu tiên hay không, mà anh muốn dâng hiến tất cả cho cậu. Anh có thể cho cậu tất cả, bất cứ thứ gì Yihyun muốn. Liu vuốt ve làn da trần từ tấm lưng thon thả xuống đến mông cậu, rồi ngước nhìn Yihyun.
“Em sẽ chịu trách nhiệm chứ? Trách nhiệm đánh thức cơn động dục của anh.”
“Ơ…”
“Anh vẫn chưa xong đâu.”
“Không thể nào.”
Động dục đáng sợ là như thế đấy.
Sau khi kết thúc thêm một lần thắt nút nữa, Yihyun vùi mặt vào vai Liu và rũ ra như tàu lá. Liu cứ thế ôm Yihyun vuốt ve tấm lưng cậu cho đến khi phần gốc dương vật bớt sưng để rút ra được.
Trong lúc anh từ từ rút dương vật ra, Yihyun nằm trong lòng anh vẫn run lên bần bật. Lần này cũng vậy, ngay khi tính khí vừa rút ra, một lượng lớn chất lỏng trào ra ồ ạt, chắc chắn là nhiều hơn bình thường rất nhiều. Dù là chất nhờn hay là tinh dịch của Liu.
Liu gần như vác Yihyun lên vai rồi đứng dậy. Hai cánh tay Yihyun buông thõng đung đưa vô lực trong vòng tay Liu đang bước về phía giường.
Sau khi đặt cậu xuống giường và cho uống chút nước, ánh mắt Yihyun mới dần có chút tiêu cự.
Thấy chai nước đã hết, Liu lấy một chai nước suối mới từ tủ lạnh mini. Anh đứng bên cạnh giường vặn nắp chai, lúc này Yihyun cất giọng khàn đặc gọi.
“Kun.”
“Hửm?”
“Cái đó…”
Ánh mắt Yihyun đang hướng về phía háng của Liu.
“Nó ngoan ngoãn rồi kìa, lần đầu tiên em thấy đấy.”
Dương vật của Liu chưa bao giờ tự nhiên xìu xuống ngay sau khi xuất tinh. Dù có bắn bao nhiêu lần đi nữa cũng vậy. Có những lúc phải mất hơn 30 phút mới trở lại bình thường. Vậy mà lúc này, dương vật của anh đang nằm ngoan ngoãn rũ dài xuống dưới.
Phải sau năm lần thắt nút thì trạng thái cương cứng mới chịu buông tha.
“Anh bảo đây là lần đầu tiên bị động dục đúng không?”
“Đúng là lần đầu.”
“Có vẻ đáp án chính là làm tình trong lúc động dục rồi.”
“Đáp án?”
“Hóa ra phải làm đến mức này trong kỳ động dục thì nó mới chịu xìu xuống.”
Yihyun không thể rời mắt khỏi dương vật của Liu. Ban đầu chỉ là vì tò mò. Nhưng ngay sau đó, không chỉ đơn giản là tò mò nữa, Pheromone từ người Yihyun lại bắt đầu tỏa ra.
Liu hít sâu mùi hương quyến rũ không biết mệt mỏi ấy, sau đó tiến sát lại giường hơn. Đến mức lớp nệm được xếp chồng cao chạm vào đùi anh. Ánh mắt của Yihyun đang nằm rũ rượi bỗng thay đổi.
Cậu lật người nằm sấp, chống khuỷu tay trườn về phía Liu. Khoảng cách thu hẹp lại đến mức hơi thở nóng hổi của Yihyun phả vào tính khí của anh. Cậu vòng ngón tay quanh vật thể to lớn và dài ngoằng dù đang không cương cứng. Ngay khi chạm vào tay Yihyun, dương vật lập tức giật nảy và nhanh chóng phồng to trở lại.
Yihyun há miệng ngậm lấy quy đầu.
“Ưm…..”
Liu lờ đờ nhắm mắt lại. Anh vuốt ve lồng ngực mình rồi luồn những ngón tay vào mái tóc Yihyun.
Liu đang tận hưởng sự vuốt ve và Pheromone của Yihyun, chợt nhìn thấy lọ thuốc. Anh nhặt lọ thuốc lăn lóc trên giường lên, nắm nhẹ tóc Yihyun rồi kéo ra sau.
“Yihyun à.”
“Ưm.”
Yihyun mới chỉ ngậm được phần quy đầu chứ chưa nuốt nổi một phần ba, ngước mắt lên nhìn anh.
“Cái anh uống hôm nay, không phải thuốc tránh thai đâu.”
Ánh mắt Yihyun đang mơ màng đờ đẫn vì mải mê mút dương vật đẫm mùi Pheromone của Liu bỗng dao động dữ dội.
“Chắc là uống nhầm rồi.”
Yihyun nhả phần quy đầu đang lấp đầy miệng mình ra. Dịch nhờn dính dấp kéo sợi giữa đầu lưỡi đỏ ướt át của Yihyun và quy đầu. Liu dùng mu bàn tay lau đi cho cậu.
Yihyun chống tay quỳ gối dậy trước mặt Liu.
“Sao, sao lại, như thế. Anh có kiểm tra kỹ không vậy? Không lẽ nào lại…”
Yihyun lao tới định giật lấy lọ thuốc từ tay anh. Liu vòng tay qua eo kéo cậu sát vào bụng mình khiến Yihyun mất thăng bằng, ngã nhào vào lòng anh.
“Thấy chưa, giật mình rồi chứ gì?”
Yihyun quên cả chớp mắt nhìn lên Liu, rồi nhíu mày.
“Anh đùa đấy à?”
Sau đó cậu cố gắng gỡ tay Liu ra.
“Đó là bằng chứng cho thấy em chưa sẵn sàng để có con đâu.”
“Không phải thế, là do đột ngột quá nên em giật mình thôi.”
Nhưng Liu không buông tha cho Yihyun.
“Nếu thực sự đã chuẩn bị tâm lý thì em sẽ không hoảng hốt đến mức đó đâu? Cho dù thuốc tránh thai của anh có bị nhầm, thì em cũng đã uống thuốc rồi mà? Có việc gì phải hoảng lên thế?”
“Là do em chưa kịp nghĩ đến đoạn đó ngay thôi.”
Yihyun không dễ dàng bỏ cuộc, tiếp tục bấu véo bàn tay Liu đang ôm eo mình. Có vẻ là giận thật rồi.
Liu vòng cả hai tay ôm chặt lưng và eo Yihyun. Anh cọ môi vào vai trần, gáy và tai cậu, dùng giọng nói ngọt ngào để cầu xin sự tha thứ.
“Đừng giận mà. Đừng giận nữa, mình ơi.”
“……Anh chơi xấu lắm.”
Giọng nói vẫn còn pha chút hờn dỗi, nhưng Yihyun không còn cố gỡ tay anh ra nữa.
“Ừm.”
Liu siết chặt vòng tay ôm Yihyun hơn, nhẹ nhàng vuốt ve sau gáy bạn đời. Sau đó, anh dùng hai tay nâng má Yihyun lên, hôn lên trán, sống mũi và môi cậu. Anh cụng trán mình vào trán cậu và thì thầm.
“Thời gian vợ chồng son chỉ có một lần trong đời thôi.”
“…”
“Thời gian trăng mật dài thêm một chút cũng được mà. Nhỉ?”
***
Sau khi mặc áo choàng tắm cho Yihyun vừa bước ra từ bồn tắm, Liu để cậu ngồi trước gương trong phòng trang điểm.
Gương mặt Yihyun buồn ngủ như thể sắp gục xuống đến nơi. Yihyun nhìn Liu qua tấm gương, mí mắt sụp xuống một nửa.
“Một hôm không sấy tóc cứ thế ngủ cũng được mà.”
Liu đứng sau lưng cậu, vừa chuẩn bị máy sấy vừa kiên quyết nói.
“Không được, hôm nay sức khỏe em không tốt, lỡ cảm lạnh thì sao.”
“Vậy để em tự sấy. Kun nên đến phòng tranh trước đi thì hơn.”
“Anh nhắn tin rồi nên không sao đâu.”
Yihyun định giật lấy máy sấy, nhưng Liu đã vươn tay cầm máy sấy ra xa để cậu không với tới.
Yihyun từ bỏ việc tranh giành máy sấy, thay vào đó nắm lấy đai áo choàng của Liu và ngước nhìn anh.
“Ngay trước nhà thôi mà, chỉ nhắn tin thôi thì kỳ lắm. Dù sao anh cũng là Giám đốc mà, với lại chị chắc chắn đang lo lắng lắm.”
Liu cầm máy sấy trong tay như cầm súng, nhìn xuống Yihyun. Anh đã định bụng hôm nay sẽ không rời mắt khỏi Yihyun dù chỉ một giây, nhưng lòng anh bắt đầu lung lay.
Yihyun vừa tắm xong, mặc chiếc áo choàng bông xốp mềm mại đang bám lấy eo anh thế này, làm sao anh có thể làm trái ý cậu được. Hơn nữa, cái vẻ mặt khẩn khoản như đang nói “Làm ơn đi mà” này đâu phải lúc nào cũng được thấy.