Eighteen's Bed Novel (Hoàn Thành) - Chương 278 - H
Tôi nghe loáng thoáng những lời nói nhưng lại chẳng thể nghe rõ, như thể tôi đang chìm dưới nước. Những âm thanh u u như giọng nói bị rè vang lên. Bàn tay đang nắm lấy tôi kéo tôi về phía nào đó.
Nụ cười ngờ nghệch tự nhiên hiện trên môi tôi. Go Yohan bảo đi, chẳng lẽ tôi lại không đi được sao? Tôi vốn vẫn luôn nghĩ như thế… hay không nhỉ? Không biết nữa. Tôi loạng choạng nhưng vẫn cố hết sức bước theo.
Rồi bỗng nhiên, một thứ gì đó lớn màu nâu nhanh chóng tiến đến trước mắt tôi. Tôi với tay ra và chạm vào bề mặt thô ráp.
“A, vỏ cây à?”
Tôi vừa lần tay theo bề mặt ấy vừa cười khúc khích.
“Sao lại chạm phải vỏ cây nhỉ?”
Tôi dựa vào thân cây để giữ thăng bằng, nhưng đột nhiên phần hông tôi trượt xuống. Những âm thanh u u lại vang lên. Có vẻ trong tai tôi có cả một hồ nước vậy. Ai đó như đang hét lên từ dưới nước, nhưng đáng tiếc là tôi chẳng nghe rõ gì cả. Tiếng ồn khiến tôi không chịu nổi. Tôi nhăn mặt, bực bội hét lên.
Ngay lúc đó, tiếng hét từ hồ nước lặng đi.
Sự yên tĩnh thật dễ chịu. Tôi thích sự tĩnh lặng này, cũng như sự dịu dàng của Go Yohan đang đứng phía sau tôi. Một giai điệu ngân nga tự nhiên thoát ra từ môi tôi. Nhưng khi tôi vừa khe khẽ cất tiếng ngâm nga, cảm giác mát lạnh chợt lan khắp hông.
“Ơ?”
Tôi giật mình quay lại thì thấy có thứ gì đó nhấc bổng hông tôi lên.
“A!”
Cơ thể mất thăng bằng khiến phần thân trên của tôi đổ sầm về phía trước. Tôi vội chống tay xuống đất nhưng không thể đứng dậy được nữa. Trái đất như đang quay nhanh hơn. Có phải tốc độ tự quay của Trái đất tăng lên không? Không biết nữa. Tôi tuyệt vọng vươn tay ra, nhưng tất cả những gì tôi nắm được chỉ là thân cây sần sùi đầy vỏ.
“Jun à, cậu… cậu… tè dầm rồi à?”
“Ơ…”
Trong tai tôi lúc đó chỉ vang lên đúng một câu:
“Tè dầm rồi à?”
“…….Tại sao”
Tôi biết không nên như thế này. Tôi biết là không nên, nhưng… Mũi tôi bắt đầu cay. Vị cay xộc lên sống mũi khiến trán tôi nóng bừng. Tôi thấy tủi thân. Tại sao đột nhiên lại tủi thân nhỉ? Tôi biết đây chỉ là trò đùa thôi mà nhưng dù sao tủi thân thì vẫn là tủi thân. Hơi cay làm khuôn mặt tôi nóng rực. Tầm nhìn của tôi mờ đi như thể ngập trong nước.
“Ư, ha…..”
Một giọng nói nhỏ bé như đang than vãn sự tủi thân, vướng nghẹn trong cổ họng. Nhưng chỉ một lúc sau, tiếng khóc bị ngắt quãng bởi một cảm giác lạ lùng xâm nhập từ phía dưới khiến tôi nín thở.
“Ư!”
Tâm trí tôi bị cuốn theo thứ gì đó nóng hổi, cứng rắn và không thể hiểu nổi đang xâm nhập vào bên trong cơ thể. Tôi sợ hãi trước thứ gì đó không rõ đang đi vào người mình nên siết chặt bụng lại. Đồng thời, lỗ nhỏ phía dưới cũng khép chặt lại, siết lấy thứ của kẻ xâm nhập.
“……Ư..”
Tôi rên rỉ vì áp lực. Mồ hôi ấm áp chảy dài trên má. Tôi nuốt nỗi cay đắng đang trào lên mũi. Khụ. Khi vị cay bị hút vào, nước mắt tôi rơi xuống. Tôi không cố ý làm vậy đâu.
“Ách!”
Đột nhiên, phần dưới thắt lưng tôi bị nắm lấy. Những ngón tay cứng rắn đâm sâu vào giữa xương chậu. Trong chốc lát, toàn thân tôi lạnh run. Một sự hiện diện nặng nề ép buộc mở rộng lối vào và tiến lên phía trước.
“Haa”
Giọng nói nghẹn ngào vang lên khiến từ gáy đến thắt lưng tôi nổi hết da gà.
Tôi nghe thấy một tiếng thở dài trầm thấp, nhưng lúc đó tôi đã gần như nghẹt thở vì cảm giác nặng trĩu đang lấp đầy bụng mình, đến mức suýt nữa thì nôn ra. Tiếng thở nhè nhẹ như thể mọi thứ đã kết thúc vọng đến tai tôi. Tôi lại hít sâu qua mũi, cố nuốt ngược nước mắt vào trong.
Trái ngược với cảm giác hỗn loạn của tôi, tôi cảm nhận được cơ thể áp sát phía sau đang dần tìm được một tư thế thoải mái. Từng nhịp đều đặn vang lên khi xương hông tôi bị gõ nhẹ. Nhiệt độ tỏa ra từ phần da thịt áp vào mặt sau đùi khiến chân tôi run rẩy không kiểm soát, đến mức vô thức nhón cả đầu ngón chân lên.
“…Jun à.”
Cùng với tiếng gọi nhẹ nhàng, thứ đang đút vào bên dưới của tôi bắt đầu di chuyển nhanh chóng.
“Hư………ức, a! Ư, haaa!”
Hàm tôi mất hết lực, nước bọt chảy dài khiến một tiếng rên lạ lẫm bật ra.
“Hư, khục, hư!”
“Chết tiệt.”
Tiếng nức nở và tiếng rên lẫn lộn.
Lúc đó tôi mới chắc chắn biết được thứ đang đào nhét vào bên dưới của mình là gì. Đích thị là một dương vật. Nhưng tại sao tôi lại vừa bị đâm vừa lắc mông một cách thích thú như vậy? Có vẻ như lời nói kia là đúng. Chắc chắn tôi thích dương vật đàn ông đến điên rồi.
‘Ưm…haa.’
Mỗi lần dương vật đỏ rực đó cương lên và đâm vào, âm thanh bạch bạch lại vang lên từng tiếng. Tôi nhìn qua lại giữa dương vật to lớn, đỏ sậm đang thong dong mở rộng chỗ để phóng tinh trong khi luồn lách giữa hai chân tôi, và dương vật nhỏ bé, đáng thương của chính mình – thứ chẳng tìm được nơi để vào mà chỉ biết rưng rưng nhỏ lệ bất lực. Rồi tôi chắc chắn.
Hình như tôi là một con gái làng chơi. Tôi chẳng khác gì miếng giẻ rách. Nước miếng nóng hổi vì kích thích chảy ròng ròng từ miệng tôi.
“Hư… hức… hức…”
“Gì?”
“Haa… a… á… á!”
Go Yohan đột nhiên khựng lại. Rồi cậu ấy nắm chặt lấy mông tôi như muốn xé toạc nó ra, lắc từng nhịp nhỏ như thể đang vẩy nước tiểu. Ma sát mạnh khiến vùng ngoài lỗ đau nhói và rát bỏng, như thể nó đã sưng lên. Đầu tôi gục xuống, mắt chỉ còn thấy mỗi chân của Go Yohan. Cậu ấy đứng yên, giọng điệu bực bội cất lên:
“Sao, sao lại khóc lóc um sùm thế hả?”
Hức. Tôi nghe tiếng cậu hít mũi phía sau. Một tay Go Yohan buông vùng háng tôi ra, rồi lại nắm lấy.
“Ư… ư… ư…”
Thành thật mà nói, tôi cảm thấy như phát điên mất rồi, vì Go Yohan không chịu động đậy gì cả. Bên trong tôi ngứa ngáy đến mức muốn chết. Tôi khao khát được đâm vào, được làm nổ tung mọi thứ, lòng nóng như lửa đốt.
“Nhanh… nhanh lên.”
Tôi nức nở, khẽ nhúc nhích mông mình. Thậm chí còn siết chặt lỗ để thúc giục cậu.
“Nhanh… nhanh lên…”
Tôi vẫn thấy bực bội vì cơ thể không có phản ứng như mong muốn. Sự ngứa ngáy này cần được xoa dịu, nhưng tôi không thể làm gì được. Tôi không kiềm chế nổi cảm giác thôi thúc mà khẽ cử động, dịch người để cảm nhận sâu hơn. Khi cảm giác lấp đầy lan tỏa, tôi thấy lòng mình dịu lại.
Hình như cảm giác còn có thể nhiều hơn thế… Nếu Go Yohan có thể chủ động tiến tới…
Trong khi những suy nghĩ mãnh liệt tràn ngập trong đầu, tôi bất ngờ cảm nhận một cái đánh nhẹ kèm theo cảm giác nhói nơi hông.
“Đừng… dùng nó theo ý mình như thế.”
“Ưm… ư…”
“Cậu nghĩ dương vật tớ là… đồ chơi của cậu à?”
Dường như tôi cảm nhận được ánh mắt đang dừng lại nơi gáy mình. Trong tư thế bấp bênh, tôi bám chặt vào lớp vỏ cây, cơ thể run rẩy và cuối cùng chỉ biết khẽ gật đầu. Vì Go Yohan tôi sẵn sàng chấp nhận tất cả. Dù là gì đi nữa, chỉ cần là cậu ấy…
“Cậu thật là…!”
Giọng nói của Go Yohan đầy tức giận, ngay sau đó là một cảm giác nóng rát lan trên da, khiến tôi không khỏi giật mình.
“Ah… ưm…”
Cơn đau khiến toàn thân tôi căng cứng, từng cơn run rẩy lan khắp người. Tôi cố lấy lại bình tĩnh từ hơi thở gấp gáp, nhưng khi tôi còn chưa kịp trấn tĩnh, Go Yohan bỗng bất ngờ buông một tiếng thở hắt đầy bực dọc.
Và rồi… một bên chân tôi bỗng bị nhấc lên khi cậu ấy giữ chặt lấy cổ chân.
“Ah…!”
Trên nền tuyết trắng tinh, dương vật cương cứng của tôi lộ ra rõ ràng. Bộ phận nhạy cảm hồng hào vì kích thích đứng thẳng một cách cứng cáp, trông đỏ như của Go Yohan, nhưng không có những đường gân nổi lên dữ dội, và vì chưa từng được sử dụng nên trông có phần mềm mại đến mức đáng thương. Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng nó nhỏ, nhưng khi so sánh với của Go Yohan—thứ mà từ “quái vật” có vẻ phù hợp hơn là “dương vật”—lòng tự tôn của tôi đã bị giẫm đạp không thương tiếc.
Vì xấu hổ, tôi hoảng hốt vung tay loạn xạ và suýt ngã. Nước mắt chảy quá nhiều đến mức tầm nhìn mờ đi, khiến tôi càng thêm bối rối. Cuối cùng tôi cũng với được một thân cây gần đó và bám chặt để giữ thăng bằng.
“…… Ơ!”
Con quái vật ấy chen vào trong người tôi, sâu đến mức khiến tôi nghẹt thở.
“…… A…”
Khi tầm nhìn nghiêng đi, tôi thấy dương vật đỏ sẫm vừa rút ra đã nhanh chóng đẩy vào trở lại. Mỗi lần vào ra, khe hở của lỗ hơi hé mở để lộ ra chất dịch đặc quánh kéo dài rồi rơi xuống đáy. Chất nhờn và khối thịt cọ xát vào nhau, những động tác piston nhớp nháp tiếp diễn không ngừng. Âm thanh ướt át xuyên qua sự tĩnh lặng.
“Cái quái gì đang diễn ra vậy.”
Theo cảm nhận của tôi, lỗ hở khi rút dương vật ra thì siết chặt và kéo vào trong, còn khi đẩy vào thì siết chặt và kéo lại. Cơ thể tôi dường như không muốn thoát khỏi Go Yohan, các bức tường bên trong dùng lực hút lấy dương vật. Khi dương vật đâm và đi vào bên trong, đầu óc tôi như có pháo hoa nổ tung. Móng tay cào xé lớp vỏ cây, tôi mê man rên rỉ. Cơ thể tôi biết rõ. Dương vật của Go Yohan quá hấp dẫn. Nó khiến tôi cảm thấy bản thân như sắp mất trí.
Tôi nghe thấy tiếng bước chân dẫm lên, có vẻ Go Yohan đang dồn lực vào chân.
“Ah, ư, ah…”
Bụng tôi run lên. Dương vật căng đầy rung lên từng chút một như thể sắp phun ra tinh dịch. Rồi nó bỗng giãn nở mạnh. Cảm giác áp lực khủng khiếp như thể một cánh quạt xoè ra ngay dưới đầu dương vật.
“Hự, haa.”
Hơi thở đều đặn khiến phần giữa bụng phồng lên tròn trịa.
“Phù…”
Cùng với tiếng thở dài của Go Yohan, chất lỏng nóng hổi trào ra. Nó lấp đầy bụng tôi như thể muốn làm nghẹt các vách tường bên trong. Lượng chất lỏng nhiều đến mức tôi nghi ngờ đó không phải tinh dịch mà là nước tiểu. Nhưng tôi tiếc nuối không muốn nó trôi đi, nên siết chặt lỗ phía dưới lại.
Ức, một tiếng rên ngắn của Go Yohan vang lên. Tôi bị kích thích bởi tiếng rên đó và tiếp tục siết chặt bên dưới để nuốt trọn.
Chúng tôi cứ giữ nguyên tư thế đó một lúc lâu.
Không biết đã bao lâu trôi qua. Khi cái bụng phồng lên bắt đầu xẹp xuống, Go Yohan đẩy mông tôi về phía trước. Hơi nóng dần tan biến, dương vật mềm nhũn từ từ rút ra. Theo con quái vật ghê tởm đó, tinh dịch và một chất lỏng đục màu trắng đổ xuống, chảy dọc theo đùi tôi.
“……Hư.”
Đầu gối tôi khuỵu xuống, ngã gục về phía trước. Tôi nằm sấp, thở hổn hển vì quá sức. Phía sau, tiếng kéo khóa quần vang lên, và Go Yohan sau khi kéo khóa lên, lên tiếng:
“Tớ, quá, quá nóng, nóng quá.”
Tiếng khịt mũi vang lên, cùng với tiếng bước chân loạng choạng không đều. Tôi úp mặt vào đống tuyết lạnh, rên rỉ đau đớn. Dù mông đang lộ ra ngoài, tôi cũng chẳng cảm thấy xấu hổ. Tôi chỉ chà xát khuôn mặt nóng bừng vào tuyết và co thắt cái lỗ đang run rẩy vì dư âm.
Có lẽ tôi thực sự là đồ bỏ đi… Tôi tưởng mình sắp chết vì quá sung sướng.