Into The Thrill Novel - Chương 55 - HHH
Cậu nhắm chặt đôi mắt đẫm nước. Haewon không nghe thấy anh đang nói gì nữa. Hyun Woojin cúi người, ngậm lấy núm vú của Haewon vào miệng. Anh cắn cả quầng vú và núm vú cùng lúc, nhai mạnh. Một khoái cảm sắc nhọn như roi quất vào lưng cậu.
“Ah! Ah, đừng làm thế!”
Vùng háng cậu bất giác co chặt lại. Thành trong co rút của cậu siết lấy dương vật anh muốn xé toạc nó ra.
“Ư…”
Hyun Woojin nhíu mày, rời môi khỏi cậu. Trên ngực phải bị anh cắn in rõ dấu răng mồn một. Trán anh ướt đẫm mồ hôi, ngực cũng lấp lánh mồ hôi. Anh nhìn chằm chằm vào Haewon đang sợ hãi tột độ, rồi lại cúi xuống, úp mặt vào ngực cậu một cách đầy chủ ý.
“Ah! A-ức!”
Mỗi lần cắn và mút núm vú, phần dưới cậu lại co chặt, và Hyun Woojin theo nhịp đó, cuốn lưỡi quanh núm vú, đồng thời đâm hông vào. Hành động cắn xé cơ thể như thú săn mồi tràn đầy thù địch và ác ý. Cảm giác như Hyun Woojin đang trừng phạt cậu. Những cú thúc hông đầy công kích càng lúc càng thô bạo và gấp gáp. Phần giữa hai chân cậu như bị xé rách tan tành.
“Haa, mút chỗ này xong, nó cứ đập thình thịch nhỉ.”
“Ư… Ư!”
Phần dưới khớp nối hoàn hảo cùng nhau nhấp nhô. Mồ hôi chảy thành dòng giữa khe ngực trần của anh khi liên tục thúc hông lên. Hyun Woojin đâm sâu đến tận gốc, tận hưởng bên trong ướt át của Haewon, rồi rút ra. Phần dưới ngập nước vang lên những tiếng “bạch bạch”, âm thanh dâm đãng đến mức nghe thôi cũng thấy đau đớn.
Anh cúi đầu xuống và hôn. Đôi môi hai người chạm vào nhau, chiếc lưỡi mềm ướt trượt vào khoang miệng, càn quét bên trong không khác gì phía dưới. Haewon bấu chặt vào gáy của Hyun Woojin, nơi đang ướt đẫm mồ hôi. Ranh giới giữa khoái cảm và đau đớn trở nên mơ hồ. Tiếng rên rỉ nghẹn ngào thoát ra qua kẽ môi khi lưỡi cậu bị hút sâu vào trong, răng va vào nhau, da thịt bị siết chặt.
Anh rời khỏi đôi môi cậu và đồng thời thúc mạnh hông lên. Haewon ôm chặt lấy cổ anh như muốn ghì xuống. Cơ thể run rẩy chìm trong cơn khoái lạc cuộn trào. Dục vọng của cậu cọ xát vào phần bụng dưới của anh. Khi anh dồn lực đâm xuống, Haewon run rẩy, áp sát phần thân dưới vào cơ bụng rắn chắc của người đàn ông. Bản năng dẫn lối đến khoái cảm. Nhịp thở của cậu dồn dập hơn. Một thứ gì đó đang đến gần—một cảm giác không thể cưỡng lại.
“A, a… chạm vào em đi, chạm vào… phía dưới… a, ưm, ư…!”
Hai gò má áp sát nóng bừng. Hyun Woojin đưa tay xuống, nắm lấy dục vọng đang cương cứng của Haewon. Khi lòng bàn tay anh chạm vào làn da vốn đã nhạy cảm đến cực hạn, khoái cảm sắc bén khiến hông Haewon run rẩy, co giật theo phản xạ.
“Em chỉ được ra… khi tôi cho phép. Đừng có tùy tiện…”
“A! Ha…!”
Ngón tay cái miết tròn trên đỉnh, rồi bất ngờ siết chặt, bịt kín lỗ nhỏ, ép chặt lấy da thịt. Dục vọng căng tức thì bị cơn đau ập đến, khiến toàn thân cậu co giật.
“Bỏ ra, bỏ ra! Thả em ra… Aaa!”
Giọng cậu khàn đặc từ lúc nào, vỡ vụn thành những âm thanh cầu xin yếu ớt. Tiếng thổn thức xen lẫn rên rỉ đau đớn, hơi thở dốc đầy nhục dục van nài được giải thoát. Chính bản thân Haewon cũng xa lạ với dáng vẻ này của mình—một con người hoàn toàn khác, một sự điên cuồng mà lý trí chẳng thể nào kiểm soát.
Mọi thứ đều diễn ra đúng như lời anh đã nói. Anh bảo sẽ trừng phạt cậu. Và giờ đây, Haewon đang quỳ rạp xuống, nước mắt nhòe nhoẹt, giọng nức nở khẩn cầu được bắn xuống sàn. Hyun Woojin như thể đã sắp đặt tất cả, thực hiện lời hứa một cách tàn nhẫn và hoàn hảo.
“Ư!…”
Đúng lúc đó, anh buông tay khỏi dương vật của Haewon. Thứ mà cậu cố kìm nén không phải là tinh dịch.
“Haa! Ư…!”
Một thứ chất lỏng giống như nước tiểu phun ra. Cậu thở hổn hển dữ dội, cố gắng kìm lại nhưng không thể dừng được. Nó hoàn toàn ngoài tầm kiểm soát. Thứ trong suốt và nóng ấm phun ra lâu đến mức khiến cậu hoảng hốt. Nước ấm chảy tràn ngập lên bụng và ngực Haewon, rồi lăn xuống hai bên sườn.
“Khự!…”
Hyun Woojin nhìn chằm chằm vào Haewon đang run rẩy và tiểu tiện với đôi mắt có chút ngạc nhiên. Đồng tử của Hyun Woojin lấp lánh đầy hứng thú. Haewon chưa từng trải qua chuyện này bao giờ, nghĩ rằng mình đã vô tình tiểu ra và vội đưa hai tay che mặt, nghiến chặt răng. Nước mắt cậu bất giác trào ra.
Hyun Woojin cau mày, đẩy sâu dương vật đang chôn bên trong cậu hơn một chút, đến mức tinh hoàn của hắn bị ép chặt. Khi hắn thúc mạnh vào, chất lỏng còn sót lại ở phần cuối da thịt của Haewon tràn ra, làm ướt dương vật và lông mu.
Anh trêu chọc Haewon hết lần này đến lần khác, từng cú thúc khiến cậu không ngừng rỉ ra thứ chất lỏng nhầy nhụa. Khi anh chậm rãi rút dương vật ra khỏi cơ thể cậu, cảm giác đau âm ỉ đè nặng ở bụng cũng theo đó mà biến mất. Nhưng thay vào đó, một nỗi trống rỗng kỳ lạ và nỗi buồn không rõ nguồn cơn ập đến. Tinh dịch nóng hổi của người đàn ông chầm chậm tràn ra, thấm ướt nơi sâu kín.
“Hức…”
Lần đầu tiên Haewon trải qua một cuộc hoan ái hỗn loạn cả thể xác lẫn tinh thần như thế này. Không có dù chỉ một chút kết nối, chẳng hề tồn tại yêu thương. Dù cậu có thích hay ghét ai, hay thậm chí chẳng có chút cảm xúc nào đi nữa, thì những lần trước cũng chưa từng khiến cậu tuyệt vọng thế này. Ngay cả khi không có tình yêu, chí ít nó cũng không hoang tàn đến mức này. Mọi thứ cách xa hoàn toàn so với những gì Haewon từng mong đợi.
Tiếng rên rỉ và tiếng nức nở tràn ra qua kẽ răng nghiến chặt. Nhưng trên hết, Haewon không thể chịu đựng được nỗi nhục nhã khi bản thân không thể kiềm chế mà tiểu ra ngay trước mặt anh. Sự xấu hổ và tự khinh bỉ nuốt chửng toàn bộ cơ thể cậu. Chưa bao giờ Haewon cảm thấy ghê tởm chính mình đến mức này. Thứ mà anh vừa phá hủy không chỉ là thể xác của Haewon, mà còn là toàn bộ con người cậu, từng phút giây cậu đã sống dưới cái tên Moon Haewon, từng mảnh tinh thần mà cậu gìn giữ bấy lâu nay.
Cậu không thể cử động, cũng không thể buông tay xuống, chỉ biết run rẩy, lặng lẽ khóc trong khi cảm nhận ánh mắt lạnh lùng của Hyun Woojin đang lặng lẽ nhìn xuống mình.
“Đi đi… cút đi.”
Haewon nuốt nước mắt, giọng khàn đặc khi nói. Nhưng anh không đi. Anh gỡ tay Haewon ra khỏi khuôn mặt đang cố che giấu nỗi nhục nhã. Cậu vùng vẫy để thoát khỏi anh, nhưng không thể chống lại sức mạnh áp đảo của Hyun Woojin. Đôi mắt anh dán chặt vào gương mặt đáng thương, vỡ vụn của Haewon, một con người đã hoàn toàn bị bẻ gãy.
Anh đỡ phần thân trên của Haewon dậy. Haewon co chân lại, thu mình tròn như một quả bóng. Hyun Woojin cưỡng ép nâng cằm Haewon lên. Haewon nhìn anh với đôi mắt ướt át.
“Nói cho tôi biết còn ai đã từng chạm qua.”
“……”
“Tôi chỉ là những kẻ bình thường kia sao?”
Anh không phải là người bình thường, nhưng cũng không phải Hyun Woojin mà cậu từng biết. Nếu nói rằng cậu không hiểu rõ về anh, thì ít nhất, đây cũng không phải là Hyun Woojin mà Moon Haewon biết.
Haewon lắc đầu. Cơn nức nở ngày càng sâu hơn, khiến cơ hoành run rẩy từng hồi. Nhìn cậu lúc này chẳng khác nào một đứa trẻ đang cố kìm lại những cơn run rẩy sau khi khóc nức nở.
Cậu không muốn nhìn anh trong bộ dạng ướt sũng, vấy bẩn bởi nước tiểu như thế này. Nhưng dù có cố gắng quay đi, Haewon vẫn bị anh giữ chặt, cố chấp không để cậu trốn tránh. Hyun Woojin lướt tay qua ngực và bụng ướt đẫm của cậu.
“Đừng làm vậy!”
“……”
Dù cậu hoảng hốt đẩy ra, Hyun Woojin vẫn lặng lẽ bôi thứ chất lỏng ẩm ướt kia lên má mình như thể đó chẳng là gì cả. Haewon sững sờ trước hành động đó, mắt mở to đầy kinh hoàng.
Anh lướt tay qua phần chất lỏng bám trên cơ thể Haewon hết lần này đến lần khác, rồi chậm rãi bôi lên má và cằm mình. Sau đó anh vươn lưỡi dài, liếm dọc theo lòng bàn tay ướt sũng.
Chính khoảnh khắc đó, Haewon mới nhận ra thứ vừa trào ra không phải là nước tiểu. Cậu không chắc nó là gì, nhưng rõ ràng đó là một loại dịch tiết ra khi khoái cảm bị kích thích quá mức.
Thật sự không thể chịu nổi. Lòng bàn chân và các ngón chân cậu nóng bừng, ngưa ngứa. Bụng dưới và đùi cũng căng cứng, tê dại, một cảm giác bỏng rát tựa như lửa thiêu lan khắp da thịt, không sao diễn tả thành lời.
“Một người dễ dãi như em mà lại không biết chuyện này sao? Thật bất ngờ đấy.”
Anh cất giọng, trên môi nở một nụ cười như thể đang xoa đầu một đứa trẻ dễ thương. Khoảnh khắc mặc quần áo và lúc trút bỏ chúng, con người anh như hai thái cực giữa thiên đường và địa ngục.
Cậu chỉ muốn tránh xa người đàn ông này. Thấy Haewon chật vật đứng dậy, jawns liền nắm lấy cổ tay cậu, kéo ngồi trở lại.
“Đi đâu vậy?”
“Em muốn đi tắm.”
“Giờ mới bắt đầu, gấp gáp gì chứ.”
“……”
“Lần nào làm xong cũng đi tắm ngay thì làn da đẹp này sẽ hỏng mất đấy.”
Hyun Woojin vẫn nhìn chằm chằm Haewon cho đến phút cuối rồi cúi đầu xuống, nuốt lấy núm vú đỏ bừng và sưng tấy của Haewon.