Kiss Me If You Can Novel - Chương 1
“Khoan đã, mọi người hãy bình tĩnh lại. Không được, tôi bảo đừng bước ra đó mà! Này, này! Này anh, nhìn kỹ chỗ đó đi!”
Các vệ sĩ đang cố gắng hết sức để ngăn dòng người đang tràn đến. Họ đã quá quen với việc kiểm soát đám đông trong những sự kiện kiểu này, nhưng hôm nay thì khác hẳn. Tất nhiên, họ biết lý do và cũng đã chuẩn bị tinh thần, chính là vì ngôi sao hàng đầu sắp xuất hiện.
Người này từ khi ra mắt đã tạo nên cơn chấn động khắp Bắc Mỹ, không ngừng thu hút một lượng người hâm mộ khổng lồ suốt nhiều năm, và gần đây còn được công nhận về năng lực diễn xuất, thực sự đang ở đỉnh cao sự nghiệp, một thời kỳ hoàng kim không thể chối cãi.
Không hiếm người xung quanh từng nói, chỉ cần được gặp hắn một lần trong đời thì chuyện gì họ cũng có thể làm. Thậm chí từng có bài đăng trên mạng xã hội nói sẽ cướp ngân hàng để gây chú ý với hắn, gây ra một phen dở khóc dở cười. Vậy nên chỉ riêng tin hắn sẽ xuất hiện tại sự kiện này đã đủ khiến cả khu vực rơi vào hỗn loạn.
Nhưng không ngờ lại đến mức này.
Các vệ sĩ được thuê cho sự kiện này đã khàn cả giọng vì hét quá nhiều, giọng nói vỡ ra thành âm sắc kim loại và thậm chí bắt đầu ho sù sụ. Dù cố gắng như vậy nhưng xung quanh vẫn liên tục có người tranh thủ sơ hở để lao về phía trước, bất chấp cản trở. Họ vừa phải chắn dòng người đang xô đến từ phía trước, vừa phải để mắt đến những kẻ như linh cẩu đang lẩn khuất tìm cơ hội xông lên, đầu óc không còn chỗ trống để nghĩ gì khác.
Chỉ mong khoảng thời gian này trôi qua thật nhanh.
Tất cả vệ sĩ đều có cùng một suy nghĩ như vậy. Dù những người được mời đang lần lượt xuất hiện, nhưng gương mặt quan trọng nhất vẫn chưa tới. Giá mà anh ta đến nhanh lên một chút, chụp vài tấm rồi vào trong ngay thì tốt biết mấy, ít ra như vậy cũng còn đỡ hơn.
Thế nhưng lượng người đổ về vẫn ngày một đông thêm.
*
*
“Ở lại khoảng hai tiếng là đủ rồi.”
Trợ lý Laura của hắn cất giọng đều đặn từ bên cạnh.
“Bên phía họ yêu cầu anh hãy để lộ chiếc đồng hồ này ra, chỉ cần nhẹ nhàng vuốt tóc hay gì đó cũng được. Họ nói đây là mẫu thiết kế riêng cho ngài Miller, anh thấy ổn chứ?”
Laura liếc mắt nhìn phản ứng của hắn. Người đàn ông vẫn bất động suốt từ nãy đến giờ, lần đầu tiên cúi mắt xuống nhìn viên đá quý đang ôm lấy cổ tay mình.
Chiếc đồng hồ lấy cảm hứng từ “đêm sa mạc” vừa thể hiện rõ tay nghề thủ công tinh xảo đặc trưng của thương hiệu, vừa sở hữu thiết kế tao nhã thu hút mọi ánh nhìn. Khi đúng giờ, viên kim cương di chuyển một vòng quanh mặt số phát ra ánh sáng rực rỡ đặc biệt lôi cuốn. Hắn chậm rãi mở miệng.
“Không tệ.”
Và thế là hết, Laura chỉ còn biết cười gượng đầy khó xử. Người đàn ông lại đưa ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Dù lớp kính đã được dán phim đen dày, phản chiếu rõ gương mặt hắn hơn cả phong cảnh bên ngoài, hắn vẫn luôn dán mắt ra ngoài như vậy.
Thật ra thì nhìn mặt mình chắc còn thú vị hơn nhìn đường phố.
Laura thừa nhận hắn là kiểu người mắc chứng ái kỷ, nhưng cũng hiểu vì sao lại như thế. Tuy đã làm thư ký cho hắn suốt vài năm nay, nhưng vẫn có lúc chỉ cần thấy mặt hắn là cô như bị điện giật, không thể nhúc nhích. Đáng tiếc đó là chuyện trước khi hắn nổi cơn.
Laura luôn biết ơn vì hắn nói rất ít, có ngày cả buổi không mở miệng lấy một câu. Nếu không với cái tính khó chịu đó thì có lẽ cô đã bỏ trốn từ lâu rồi.
Chase tựa vào cửa xe, chống cằm bằng một tay rồi từ từ nhắm mắt. Nhờ vậy, Laura mới có thể tha hồ ngắm gương mặt nghiêng của hắn. Gương mặt nhợt nhạt thoáng vẻ mệt mỏi ấy được phủ bởi những đường bóng tối rành rọt chạy dọc theo khung xương thanh tú.
Trước khi trở thành thư ký của hắn, Laura từng làm việc với không ít ngôi sao, nhưng chưa từng gặp ai đẹp như người đàn ông này. Hắn cài kín tất cả cúc áo sơ mi ôm sát chiếc cổ cao và thanh tú, dù ăn mặc chỉn chu nhưng vẫn toát lên nét gì đó phóng túng.
Những ngón tay buông hờ trên đùi trông vừa gọn gàng vừa dài thon, móng tay được tỉa cẩn thận phù hợp hoàn hảo với hình dáng bàn tay. Lần đầu nhìn thấy, Laura đã tưởng tượng cảnh hắn siết chặt cổ mình bằng những ngón tay tao nhã ấy. May mắn thay điều đó chưa từng xảy ra.
Không có lấy một góc nào trên người hắn là không đẹp. Dù Laura thấy lưỡng lự khi dùng từ “đẹp” để miêu tả đàn ông, nhưng thật sự không thể tìm được từ nào chính xác hơn.
Chase khẽ thở ra một hơi ngắn rồi mở mắt khiến Laura cũng lập tức trở về thực tại. Tài xế báo đã gần đến địa điểm, cả cô và vệ sĩ đi cùng đều ngay lập tức căng thẳng. Giờ họ phải bảo vệ người đàn ông này khỏi đám đông phía ngoài, một sơ sẩy thôi cũng có thể nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng không còn cách nào khác.
Bỗng nhiên hắn lên tiếng khi chiếc xe đang chậm dần.
“……”
Giọng nói thấp ấy Laura không nghe rõ, cô cho rằng đó chỉ là lời lẩm bẩm một mình như mọi khi nên cũng giả vờ không nghe thấy. Chase cũng không nói thêm gì nữa.
Chiếc xe càng lúc càng chậm rồi cuối cùng dừng hẳn. Tiếng hò hét bên ngoài không còn ở mức bình thường nữa. Laura hít một hơi thật sâu, chờ cửa xe mở ra.
Vệ sĩ bước xuống trước, kiểm tra nhanh khu vực xung quanh rồi mở cửa bên Laura đang ngồi. Vừa đặt chân xuống, cô lập tức tránh sang một bên, đám đông đã biết rõ người sẽ bước ra sau đó là ai.
Giữa dòng người chen chúc hỗn loạn, một mùi hương ngọt ngào khó tin lẫn vào không khí. Cùng lúc ấy, tiếng la hét của đám đông vang lên dữ dội hơn gấp bội.
“Chase……!”
Trong khoảnh khắc tưởng chừng màng nhĩ sắp vỡ tan vì tiếng gào rú gần như điên loạn, cuối cùng hắn cũng xuất hiện.
Ánh nắng chói chang của California chiếu xuống khiến mái tóc vàng của người đàn ông rực lên rực rỡ. Với dáng người cao gần 6 feet 5 khi đứng thẳng lưng, thân hình cao ráo trong bộ đuôi tôm đen tuyền ôm sát như thể được sinh ra dành riêng cho hắn.
Hắn bước xuống thảm đỏ, đảo mắt nhìn xung quanh một vòng, dường như có một thoáng mệt mỏi lướt qua nhưng không nói gì, chỉ lặng lẽ giơ tay. Mái tóc vàng mềm mại vướng vào những ngón tay dài thon, đồng thời chiếc đồng hồ nơi cổ tay cũng hiện ra. Tiếng máy ảnh chớp lia lịa vang lên không ngớt, lẫn vào tiếng la hét hỗn loạn.
Chase vừa bước được năm bước trên thảm đỏ thì một trong số các vệ sĩ đang vật lộn giữa đám đông bỗng bị đẩy bật ra. Hàng rào nhân lực vốn đang gắng gượng giữ vững lập tức sụp đổ hoàn toàn.