Kiss Me If You Can Novel (Hoàn Thành) - Chương 30.3
Josh rời khỏi chỗ ở khi nghĩ rằng việc quay phim đã kết thúc. Mọi người trong nhóm đã thống nhất là anh sẽ canh giữ xe kéo của Chase cho đến sáng mai. Anh cũng đã uống thuốc mua ở cửa hàng do Dane giới thiệu nên không có gì phải lo lắng.
Ôi, có vẻ mình đang quá hưng phấn.
Đợi tới khi về đến của Chase, anh đương nhiên mong đợi sẽ có những chuyện này chuyện kia xảy ra với hắn, điều đó khiến Josh có chút ngượng ngùng và bối rối, nên vội vàng vươn vai. Khi duỗi thẳng hai tay vươn mình, anh cảm thấy không khí trong lành tràn ngập phổi.
“Hừm.”
Sau khi hít thở sâu, anh lắc đầu và cất bước. Thời gian đổi ca đang đến gần, đúng như dự đoán, việc quay phim đã kết thúc, mọi người đi lại thưa thớt. Khi thấy những gương mặt quen thuộc, anh chào hỏi ngắn gọn rồi tiếp tục bước đi.
Dần dần, người qua lại ngày càng ít, cuối cùng là sự tĩnh lặng của rừng cây yên ắng. Chẳng mấy chốc mà xe kéo của Chase sẽ hiện ra.
Chase đang đợi mình.
Josh đang gãi đầu vì ngượng thì chợt cảm thấy có người, theo phản xạ quay người lại, rồi nhanh chóng thả lỏng.
“Isaac.”
“Josh.”
Hai người chỉ đơn giản ra hiệu cho nhau thay vì chào hỏi. Một sự im lặng ngượng nghịu bao trùm.
Ký ức cuối cùng giữa hai người là điều mà cả hai đều không muốn nhớ lại. Tất nhiên, Josh cũng không có ý định nhắc đến. Cho đến bây giờ anh vẫn khéo léo tránh mặt, nhưng một khi còn làm việc chung một đội thì sớm muộn gì cũng sẽ phải đối mặt. Josh lấy hết can đảm và khơi chuyện một cách vô tư.
“Tôi đến để đổi ca, hôm nay là ca của cậu à?”
Isaac khẽ gật đầu. Đến đây thì mọi chuyện coi như kết thúc, cậu ta chỉ cần rời đi là xong. Josh định nói vài lời khách sáo rồi giả vờ như không có gì mà bỏ đi. Anh nghĩ rằng tên này cũng sẽ hiểu ý mà thôi, nhưng Isaac không làm vậy.
“Tôi nói thích anh là thật lòng đấy.”
Josh khựng lại trước câu nói bất ngờ đi thẳng vào vấn đề. Anh cứ nghĩ Isaac sẽ vòng vo một chút, nhưng có vẻ anh vẫn chưa hiểu rõ về Isaac. Josh không còn cách nào khác đành dừng bước, quay đầu lại, Isaac đứng đó nhìn Josh với vẻ mặt nghiêm túc hơn bao giờ hết. Isaac lặng lẽ nói tiếp với Josh đang im lặng.
“Tôi đã thích anh từ trước rồi. Tôi không muốn bị phát hiện như thế… Tôi định đợi đến lúc thích hợp thì nói, nhưng không ngờ Seth lại biết.”
Cậu ta cắn môi như hối hận. Bất cứ ai cũng sẽ như vậy nếu đánh mất cơ hội tỏ tình đã mong đợi một cách ngớ ngẩn như thế. Josh im lặng nhìn Isaac rồi mở miệng.
“Không có thời điểm nào thích hợp đâu, Isaac.”
Mặt Isaac tái nhợt, nhưng Josh không hề có ý định cho cậu một chút hy vọng nào.
“Cậu biết mà, tôi có Pete và cũng chưa từng nghĩ cậu là đối tượng như vậy.”
“Tôi biết. Tôi là Alpha còn anh là Beta nên nếu cứ như thế này thì dù sao cũng không thể có con giữa hai chúng ta. Tôi có thể biến đổi anh nhưng nếu anh không thích thì cũng không sao, cứ ở lại làm Beta cũng được. Chúng ta sẽ cùng nuôi Pete, tôi tự tin sẽ yêu Pete như con ruột của mình.”
Tên này đã nghĩ được đến mức đó sao.
Josh vừa ngạc nhiên vừa không thể phủ nhận rằng cậu ta thật lòng.
“Không cần cậu cùng nuôi thì Pete cũng có bố mẹ khác rồi.”
Josh nhanh chóng sửa lại từ ngữ.
“Mẹ của Pete ấy.”
“Lâu rồi anh không gặp cô ấy rồi mà.”
“Tôi vẫn liên lạc thường xuyên, và cô ấy sẽ trở về.”
Josh kiên quyết nói.
“Tôi sẽ không sống cùng ai khác ngoài cô ấy, vì vậy hãy từ bỏ đi.”
Khoảnh khắc đó, khuôn mặt Chase chợt lướt qua tâm trí khiến anh bối rối. Josh vội vàng ho khan một tiếng, Isaac mở miệng nói.
“Anh không chấp nhận tôi thì tại sao tôi phải từ bỏ anh?”
Josh chớp mắt trước lời chất vấn bất ngờ. Isaac tiếp tục nói một cách cộc lốc.
“Tình cảm của tôi là của tôi, và tôi thích anh thì cũng đâu có gây hại gì cho anh. Nếu Seth không tiết lộ hay tôi không tỏ tình thì anh cũng sẽ không bao giờ biết đến cùng mà.”
Lời đó đúng, nhưng… Josh suýt nữa đã đồng tình trong lòng, lạnh lùng chỉ ra.
“Dù sao thì bây giờ tôi cũng biết rồi và cậu cũng đang bám lấy tôi.”
“……”
“Tôi nhắc lại, tôi sẽ không sống cùng ai khác ngoài mẹ của Pete. Hơn nữa, cậu chỉ là đồng nghiệp thôi, tôi chưa từng tưởng tượng cậu là đối tượng như vậy.”
“……Nhưng tương lai không ai biết trước được, tôi sẽ không bỏ cuộc.”
“Isaac.”
“Chỉ cần không gây hại cho anh là được mà, đừng lo lắng. Tôi sẽ không lèo nhèo bám lấy hay làm phiền anh đâu.”
Isaac có vẻ đã rất tức giận. Lời từ chối dứt khoát của Josh có lẽ đã châm ngòi cho sự cố chấp của cậu ta. Josh dừng lại một lúc rồi mở miệng.
“Tôi nói là cậu đừng lãng phí thời gian của mình.”
“Anh không có quyền can thiệp vào cách tôi sử dụng cuộc đời mình.”
Càng nói, sự cố chấp của cậu ta càng mạnh mẽ hơn. Josh không còn lời nào để thuyết phục nữa. Cuối cùng, Josh giơ hai tay lên như thể đã thua rồi quay người đi. Isaac ở phía sau vẫn còn hét lên.
“Đừng có coi thường tình cảm của tôi như vậy, tôi cũng đã suy nghĩ và cân nhắc rất nhiều rồi mới đưa ra quyết định đó. ……Tôi sẽ không bỏ cuộc!”
Josh tiếp tục bước đi mà không quay đầu lại. Anh nhanh chóng đến xe kéo và khựng lại khi thấy cửa đã mở. Anh định hỏi Isaac chuyện gì đã xảy ra nhưng rồi thôi.
Trước hết, hãy kiểm tra bên trong đã.
Josh nén tiếng bước chân, cẩn thận bước vào, đóng cửa lại sau lưng và bước từng bước. Bên trong không có một tiếng động nào cả.
Có thể có ai đó đang ẩn nấp.
Josh căng thẳng, toàn thân cứng đờ. Vô số lá thư đe dọa hay những lời đe dọa khủng bố mà Chase nhận được không phải là chuyện đùa. Khi nhớ lại những phát súng đã bắn về phía hắn, những tưởng tượng càng trở nên chân thực hơn.
“……”
Anh nín thở, cẩn thận bước đi, kiểm tra từng khu vực một và càng lúc càng căng thẳng hơn. Cho đến khi đứng trước cửa phòng ngủ cuối cùng, anh khẽ hít một hơi thật sâu. Cánh cửa đã mở.
Josh lén lút nhìn vào bên trong thì giường trống rỗng. Josh nín thở tiến lại gần, nhanh chóng kiểm tra xung quanh, không có một dấu hiệu nào của sự sống.
Chase.
Khi anh lặng lẽ gọi tên hắn chỉ bằng khẩu hình miệng, đột nhiên có ai đó từ phía sau tóm lấy eo anh. Josh giật mình nín thở, theo phản xạ giơ khuỷu tay lên nhưng may mắn dừng lại ngay trước khi chạm vào mục tiêu.
“Chase! Chết tiệt…!”
Khuôn mặt quen thuộc đang ôm lấy eo anh khiến Josh vừa nhẹ nhõm vừa tức giận. Josh vừa mắng chửi vừa thốt lên.
“Đừng có giỡn kiểu này nữa, em muốn chết thật à? Nếu anh mà có súng…”
“Xin lỗi.”
Chase nói vậy với vẻ mặt không chút hối lỗi, rồi hôn lên môi Josh. Hắn khéo léo vuốt ve khoang miệng và mút lấy nước bọt của anh. Cuối cùng Josh cũng đầu hàng.
“Lần sau cẩn thận hơn đấy…!”
Khi môi họ cuối cùng cũng rời ra, đó là tất cả những gì Josh có thể nói. Chase khẽ mỉm cười rồi lại hôn anh. Lần này, Josh mặt đối mặt và môi chạm môi, rồi tranh thủ lúc nụ hôn tạm dừng, anh mở miệng.
“Sao lại cởi hết ra thế?”
“Vì đang đợi anh.”
Josh hỏi với một chút hụt hẫng.
“Vậy quần lót đâu rồi?”
“Ai biết?”
Chase trả lời mơ hồ rồi lập tức đổi chủ đề.
“Chúng ta tắm cùng nhau nhé?”
Josh chỉ có thể dừng lại một lúc rồi gật đầu.
***
“A, haa… ức.”
Dưới dòng nước nóng, Josh dựa vào tường và ưỡn mông ra. Chase ở đằng sau cắn và liếm cổ anh, không ngừng dùng ngón tay thọc vào lỗ nhỏ. Những ngón tay dài và thô nhẹ nhàng vuốt ve phần thịt bên trong của Josh nhưng không thể chạm tới nơi sâu nhất.
Josh càng lúc càng nôn nóng co rúm hông lại. Chase di chuyển môi đến vai anh và cắn nhẹ. Josh “ức” một tiếng than thở nhưng không phải vì đau. Josh vội vàng vòng tay ra sau, nắm lấy mông hắn và kéo lại gần.
“Joshua, muốn đưa vào không?”
Chase khẽ hỏi. Josh vội vàng gật đầu. Anh cảm thấy như sắp phát điên nếu không được lấp đầy bên trong ngay lập tức.
“Nhanh lên, nhanh lên… Làm ơn, mau lên!”
Josh vội vàng banh chân và ưỡn mông ra. Những ngón tay của Chase rời khỏi bên trong, và anh nín thở chờ đợi. Đầu dương vật nóng bỏng chạm vào lỗ nhỏ trống rỗng. Dịch nhờn từ lỗ của Josh tràn ra, hòa lẫn với nước nóng rồi chảy dọc theo dương vật cương cứng của Chase. Chase nắm lấy eo Josh, rồi đẩy mạnh từ phía dưới.
“À…!”
Josh rên rỉ dài, nhắm mắt lại, bụng anh đầy ắp, áp lực không thể tả khiến não tê dại. Chase vừa cắn nghiến bờ vai săn chắc, gần như không có mỡ của anh vừa mở miệng gọi tên.
“Joshua.”
Dương vật đang mở rộng và đi vào, cùng với giọng nói ngọt ngào của hắn khiến toàn thân Josh như bị kích thích. Chase tóm lấy Josh đang suýt khuỵu gối, đẩy anh vào tường.
“À!”
Josh lại khẽ hét lên. Chase ôm chặt eo anh bằng hai tay, một lần đâm mạnh dương vật vào. Thân dương vật thẳng và dày lấp đầy bụng anh, thọc sâu vào bên trong. Chase không ngừng lẩm bẩm từ phía sau.
“Joshua, Joshua…”
Đợi đến khi Chase rên rỉ và lặp lại tên anh một cách khao khát rồi bắn, thì Josh đã đạt đến đỉnh hai lần rồi.
*
*
“Chỗ này cũng có vết sẹo này.”
Cả hai đang nằm cạnh nhau trên giường, Chase vuốt ve vết sẹo ở sườn Josh bằng ngón tay. Josh thản nhiên trả lời.
“Kẻ thua cuộc trong trận đấu đã hèn hạ đâm anh, cũng vất vả một chút.”
“Trận đấu nào?”
“Chuyện hồi cấp ba ấy, anh có chơi bóng bầu dục một thời gian.”
Josh tinh nghịch nói thêm với Chase đang ngạc nhiên.
“Anh là quarterback đấy. Năm anh ra sân, trường đó đã thắng đối thủ với tỷ số áp đảo, bị trả thù nên mới thế này.”
“Vì anh là át chủ bài?”
“Tất nhiên.”
Chase nhìn khuôn mặt đầy kiêu ngạo của anh rồi hỏi.
“Sao lại bỏ? Nếu tiếp tục thì giờ chắc đã là siêu sao rồi.”
Vì đã biến thành omega.
Josh thầm trả lời trong lòng, rồi nói dối.
“Chán rồi, nếu anh cứ tiếp tục chơi thể thao thì đã không gặp mày, bên này không tốt hơn sao?”
Anh tinh nghịch vuốt ve bụng Chase rồi đưa tay xuống phía dưới. Dương vật vẫn còn ướt, chỉ chạm nhẹ một cái đã phản ứng ngay. Chase khẽ rên rỉ rồi lập tức trèo lên người Josh.
“Anh vốn dĩ là người hay ‘bật đèn xanh’ vậy sao?”
“Em vốn dĩ là người làm nhiều như vậy sao?”
Nghe câu hỏi được trả lại, Chase ngừng lại một lúc rồi mở miệng.
“Sau khi ngủ với anh, mọi người đều không muốn chia tay đúng không?”
“Ai biết?”
Một ý nghĩ tinh nghịch chợt lóe lên, Josh cười cợt.
“Có người làm tình với anh xong mà quên béng anh luôn đấy.”
“Làm tình với anh mà không nhớ sao?”
Chase có vẻ thực sự sốc. Josh thưởng thức vẻ mặt đó của hắn rồi nói thêm.
“Đúng vậy, ngớ ngẩn nhỉ?”
“Thật sự là không thể tin được, chắc họ nói dối anh đấy.”
“Cảm ơn.”
Việc nhìn thấy phản ứng tức giận thật sự của Chase mang lại một cảm giác thật kỳ lạ. Đó là em đấy, đồ ngốc. Chase do dự một lúc rồi mở miệng.
“Cái người đó, hai người yêu nhau lâu không?”
Vẻ mặt Chase trở nên nghiêm trọng. Josh nghĩ tốt nhất nên dừng chủ đề nguy hiểm này lại liền khẽ đổi giọng.
“Em không biết hỏi chuyện quá khứ trên giường là bất lịch sự đến mức nào sao?”
Đúng như ý muốn, Chase im lặng, Josh banh rộng hai chân, mở phía dưới ra để hắn dễ dàng đi vào. Chase không nói thêm lời nào, đẩy dương vật cương cứng vào như Josh mong muốn. Lỗ phía dưới dễ dàng mở ra, bao bọc mềm mại và hút lấy nó. Josh thở phào thỏa mãn từ sâu trong cổ họng, một thoáng hình ảnh Pete vụt qua tâm trí anh.
Người đàn ông này sẽ sốc đến mức nào nếu nghe nói có một đứa trẻ được sinh ra từ một lần làm tình mà chính hắn còn không nhớ?
Josh thậm chí còn cảm thấy mình thật thiếu suy nghĩ.
Dù sao thì khi mọi chuyện kết thúc, mối quan hệ với người đàn ông này cũng sẽ kết thúc thôi.
Giống như lần trước.
Nếu mình nói sẽ rời đi, liệu lần này hắn có níu giữ mình không?
“Ah…”
Josh rên rỉ dài, siết chặt phía dưới.
*
*
Chase nằm trong bóng tối, nhìn khuôn mặt Josh đang say ngủ. Sau vài lần liên tiếp, người đàn ông khỏe mạnh này cũng gục ngã. Tuy nhiên nếu có bất kỳ cử động đáng ngờ nào, anh sẽ lập tức mở mắt và căng thẳng cơ thể. Chase đã chứng kiến cảnh đó nhiều lần rồi.
Chase vừa cảm thấy yêu thương sâu sắc dành cho Josh, vừa không thể rũ bỏ được cảm giác khó chịu.
Đây chỉ là nghĩa vụ đối với người đàn ông này thôi.
Trong đầu hắn không ngừng lặp lại những lời vừa nghe.
“Tôi sẽ không sống cùng ai khác ngoài cô ấy. Vì vậy hãy từ bỏ đi.”
“Mẹ của Pete ấy.”
Tuy không thể biết chính xác nội dung, nhưng điều chắc chắn là Josh có một người phụ nữ. Hơn nữa, Pete rốt cuộc là ai? Chase không muốn tin, nhưng nếu Josh đã kết hôn hoặc có người khác mà vẫn làm những chuyện này với hắn thì sao?
Hắn chỉ nghe được từ giữa cuộc trò chuyện và do khoảng cách nên chỉ nghe rõ được sự tồn tại của Pete và việc Josh có một người phụ nữ. Chỉ với hai điều đó là vô số suy đoán có thể nảy sinh, nhưng Chase hoàn toàn không thể tưởng tượng được điều tiếp theo.
Tuy nhiên còn có điều kỳ lạ khác, đó là Josh rõ ràng là Beta, nhưng tại sao bụng anh lại có vết sẹo như vậy?
Nghĩ lại thì cơ thể Josh không hề ít những vết thương lớn nhỏ. Vết thương mới lần này thì không nói, nhưng việc có quá nhiều vết sẹo cũ có lẽ là do nghề nghiệp của anh. Có lẽ vết sẹo ở bụng cũng là một trong số đó.
Chắc là trùng hợp thôi, vết sẹo ở một vị trí tương tự.
Tuy cảm thấy không ổn, nhưng hắn không thể tìm thấy câu trả lời nào khác. Quan trọng hơn là sự tồn tại của người phụ nữ mà Josh nói đến, rốt cuộc cô ta là ai? Chỉ Josh mới có thể trả lời, nhưng Chase lại không thể hỏi anh.
Nếu Josh chọn người phụ nữ đó thì sao?
Nếu đó là sự thật thì Josh có vẻ sẽ dễ dàng phủi tay ngay khi nghĩ rằng mình đã bị phát hiện.
“Nếu em còn nói những lời vớ vẩn như vậy nữa thì lúc đó không có phạt hay gì cả. Anh sẽ bỏ mặc tất cả và biến mất, nên hãy biết điều đó.”
Nếu mình giả vờ không biết thì sao nhỉ?
Khoảnh khắc nhớ lại lời của Josh, sự nghi ngờ biến thành chắc chắn, anh sẽ rời đi. Chase chắc chắn sẽ bị bỏ rơi. Trong nỗi sợ hãi đó, Chase muốn ôm Josh nhưng lại do dự.
Ngay cả khi người đàn ông này chỉ nói những lời đó vì nghĩa vụ, ngay cả khi vết sẹo trên bụng anh là thế nào, ngay cả khi anh có vợ con.
Ngay cả khi mọi lời người đàn ông này nói đều là dối trá, nếu mình giả vờ không biết và chôn vùi chúng.
Chase cắn chặt môi dưới, cố gắng nuốt xuống hơi thở run rẩy.
Thì tất cả sẽ trở thành không có gì cả.
Đó là điều tốt nhất hắn có thể làm. Tim hắn sẽ tan nát, nhưng vẫn tốt hơn việc Josh bỏ hắn mà đi. Chase kiên quyết ôm lấy Josh, Josh cũng ôm lại hắn trong giấc ngủ. Chase cảm thấy khóe mắt nóng lên, nhắm mắt lại và cố gắng quên đi những gì mình đã nghe thấy cho đến cuối cùng.
Đêm dài vô tận, và Chase không ngủ được một chút nào cho đến khi bình minh ló rạng sau một thời gian dài.