Kiss Me If You Can Novel (Hoàn Thành) - Chương 53 - End NT1
“Cậu có biết sư tử có thể giao phối tới 500 lần trong một tuần không?”
Đó là câu đầu tiên Grayson thốt ra khi vừa thấy mặt họ. Tóm gọn lại thì ý là: “Hai người đúng là đồ thú vật.” Thế nhưng Chase chẳng hề thấy xấu hổ, còn Josh thì vốn không để tâm gì, chỉ mải cắm đầu vào bữa ăn trước mặt.
Grayson quấn băng quanh một bên cánh tay, vì lúc đang lái xe, anh ta mải nghĩ tới vết rạn xương do chặn cú ném mũ bảo hiểm của Tommy. Phải tới lúc đó Josh mới hiểu được tại sao suốt dọc đường Grayson cứ nhìn chằm chằm vào cánh tay mình. Dù sao thì thà gãy xương còn hơn bị nứt sọ.
Ngay sau khi kỳ phát tình kết thúc, họ tắm rửa qua loa rồi phải đi kiểm tra sức khỏe, lấy máu, đo đạc bằng hàng loạt thiết bị, mãi đến lúc hoàn tất mới được dẫn đến nhà ăn. Ở đó, họ được chào đón bằng một bàn tiệc khổng lồ. Thường thì nhìn thấy lượng đồ ăn khủng khiếp thế này người ta sẽ ngán ngẩm ngay từ đầu, nhưng Josh thì khác. Anh ngồi xuống lập tức và bắt đầu ăn như chưa từng được ăn.
Món ăn trải khắp bàn còn thịnh soạn hơn cả lễ Tạ Ơn. Josh ăn như thể định tiêu hóa cả khẩu phần một đời người trong một bữa. Ạm một mình uống hết hai bình sữa, ăn gần nửa con gà tây nhồi, rồi xơi trọn một chiếc bánh táo cỡ đại. Không chỉ có thế, cả bò bít tết, sườn nướng, và một chiếc burger nhồi tận năm lớp thịt cùng tầng tầng phô mai đều lần lượt được anh nuốt trôi mà không hề dừng lại.
Trong khi đó, Chase ăn chưa được một nửa lượng đó đã đặt nĩa xuống. Ban đầu hắn cũng khá đói, ăn với tốc độ nhanh, nhưng cuối cùng vẫn không theo kịp Josh. Nhìn cảnh Josh ăn ngốn ngấu, Grayson thì mắt chữ A mồm chữ O, ngay cả Stewart cũng trố mắt kinh hãi.
“Cậu từng thi ăn bao giờ chưa?”
Stewart hỏi, mắt tròn xoe, khi thấy Josh nuốt trọn chiếc hotdog khổng lồ trong đúng ba miếng. Josh chỉ khẽ lắc đầu thay câu trả lời. Cùng lúc đó, anh vừa uống hết thêm một bình sữa nữa và đang với tay rót nước trái cây. Grayson và Stewart chỉ có thể nhìn anh với vẻ mặt tái nhợt. Chase thì vẫn cười dịu dàng, ánh mắt tràn đầy yêu thương không giấu giếm.
Cuối cùng, phần lớn thức ăn trên bàn đều chui vào bụng Josh. Đợi đến khi anh dựa lưng vào ghế, gương mặt biểu lộ sự mãn nguyện tột độ thì Grayson không thể nhịn nổi nữa mà lên tiếng:
“Sao anh không thi đấu thật ấy?”
Có vẻ anh ta đã chết vì tò mò từ nãy đến giờ. Josh lau miệng bằng khăn giấy rồi đáp gọn:
“Người ăn được như tôi không thiếu đâu.”
“Hở.”
“Không tin nổi.”
Grayson lẫn Stewart đều lắc đầu quầy quậy, nhưng Josh thì vẫn kiên định. Sau bữa ăn, họ cùng nhau xem kết quả kiểm tra.
“Rất ổn.”
Stewart lướt qua bản in kết quả rồi kết luận.
“Rất rất tốt.”
Nụ cười ông ta thêm vào chẳng cần cũng biết kết quả khả quan cỡ nào. Sau đó, ông ta giải thích kỹ hơn:
“Pheromone đã ổn định lại, xét nghiệm máu và các chỉ số cơ bản đều trong giới hạn tốt. Dù còn vài hạng mục cần kiểm tra kỹ hơn, nhưng đến đây là có thể yên tâm rồi.”
Stewart cười gian:
“Coi như công sức khổ sở cả tuần của cậu không uổng phí rồi, Bailey.”
Josh không đáp, chỉ đưa tay mỏi mệt nâng cốc cà phê lên môi. Anh không nhớ nổi đã lăn lộn bao lâu trên giường, làm tình như chết đi sống lại, hôn như thể không bao giờ được hôn nữa, ôm nhau như chẳng thể tách rời. Pheromone tuôn ra nhiều đến mức Josh đôi lúc còn thấy mình sắp ngạt thở. Mỗi lần tỉnh dậy là một lần vòng lặp bắt đầu lại. Mà Chase gần như chẳng ngủ. Mỗi lần Josh mở mắt ra, hắn lại đang xuất tinh bên trong anh, liên tục giải phóng pheromone như bất tận.
Tới lúc Chase tỉnh táo và kỳ phát tình kết thúc thì cũng đã là gần một tuần trôi qua.
“Nhưng mà, thể lực của cậu đúng là khủng khiếp đấy, Bailey. Vệ sĩ nào cũng vậy à?”
Stewart xem xét kết quả rồi trầm trồ. Josh đáp như thể chẳng có gì:
“Chắc vậy, nếu muốn bảo vệ ai đó thì phải mạnh lên thôi.”
Dù không cần nhìn, ai cũng biết “ai đó” trong câu nói ấy là ai. Chase hiểu được ẩn ý, vờ cúi đầu uống cà phê để che đi hai má đỏ bừng. Stewart lại tiếp tục:
“Kỳ phát tình lần này kéo dài quá mức, cần nghiên cứu thêm, phòng khi lại xảy ra chuyện.”
“Nếu kết quả kiểm tra định kỳ không có vấn đề thì khỏi cần điều tra gì thêm.”
Josh lạnh lùng ngắt lời. Tuy Stewart là bác sĩ, anh vẫn không thể hoàn toàn tin tưởng được ông ta. Huống chi việc đối xử với Chase như chuột thí nghiệm khiến Josh càng thấy phản cảm. Có lẽ nhận ra ý đó, Stewart cười khổ.
“Dù sao tôi vẫn là bác sĩ, sẽ không làm gì tổn hại đến bệnh nhân đâu. Lần này tôi cũng thừa nhận là mình phán đoán sai.”
Ông ta thẳng thắn tiếp lời:
“Giá mà lúc Chase dừng thuốc, tôi chọn theo dõi không dùng thêm gì thì đã tốt hơn, nhưng bác sĩ cũng đâu phải lúc nào cũng đúng.”
Stewart thoáng vẻ tự giễu, rồi lại mỉm cười:
“Dù sao thì may mắn là pheromone giữa hai người tương thích.”
Lúc đó, Chase vốn đang im lặng từ nãy đến giờ bỗng mở miệng:
“Tất nhiên rồi, vì Joshua là Omega của tôi.”
Mọi ánh mắt đổ dồn về phía anh. Stewart thì tròn mắt đầy hứng thú, Grayson thì chỉ còn biết há hốc mồm, còn tai Josh thì đỏ lựng vì ngượng. Chỉ mình Chase là nở nụ cười rạng rỡ, nụ cười chỉ dành cho Josh.
Sau bữa ăn, họ được hướng dẫn tới một căn phòng khác, thay vì quay lại phòng đã ở suốt một tuần qua.
“Phòng đó giờ tạm thời không dùng được.”
Stewart nói kèm một nụ cười, nhưng Josh không cần hỏi lý do cũng đoán được.
Tuy kỳ phát tình đã kết thúc, nhưng Chase vẫn được yêu cầu ở lại dinh thự thêm vài ngày để theo dõi. Đề nghị của Stewart được Josh đồng ý.
“Dù có hơi đáng nghi, nhưng ít ra cũng không có dấu hiệu gây hại gì.”
Khi chỉ còn lại hai người, Josh nói thẳng.
“Thực ra thì giờ người duy nhất có thể tin được là Stewart.”
Chase khẽ lắc đầu, thở ra như thể bất đắc dĩ, rồi bất ngờ tiến tới trước mặt Josh:
“Joshua.”
Josh ngẩng lên, thấy Chase đã bước lại thật gần.
“Chỉ còn hai đứa mình thôi mà, anh còn định nói chuyện khác nữa à?”
Dù đã ôm hôn quấn quýt suốt gần một tuần, Chase vẫn chưa cảm thấy đủ. Josh bật cười không đáp, thay vào đó là một nụ hôn dịu dàng. Khi môi rời nhau, Josh khẽ thì thầm:
“Lần sau đến gặp gia đình anh nhé.”
“…Gia đình? Sao vậy?”
Chase chớp mắt ngơ ngác, lần đầu nghe đến chuyện này. Josh không nhịn được, bật cười vì biểu cảm dễ thương đó.
“Phải nói với họ là chúng ta sẽ kết hôn chứ.”
“…Phải nói với gia đình thì mới kết hôn được à?”
Josh tưởng hắn sẽ vui, nhưng phản ứng lại có phần dè chừng. Anh chợt nhớ đến gương mặt Grayson nên vội lắc đầu.
“Không nhất thiết đâu, nếu em không muốn thì cũng không cần gặp đâu.”
Lúc này Chase mới thở phào nhẹ nhõm. Josh nhìn hắn rồi nói thêm:
“Chỉ là… mẹ và Emma hay trông Pete giùm anh, nên nếu em có thể đến chào hỏi như một người cha thì tốt.”
Chase lại lộ vẻ bối rối.
“…Em muốn gặp mẹ anh.”
Nhưng rồi hắn tiếp lời với vẻ mặt ngập ngừng:
“Còn gia đình em thì, em không muốn anh gặp.”
“Vậy thì thôi.”
Josh đồng ý ngay và hôn nhẹ lên môi hắn. Chase vòng tay siết eo anh, kéo sát vào người. Cả hai lùi dần về phía phòng tắm đã được chuẩn bị sẵn trong lúc họ ăn. Cuối cùng, họ dừng lại ngay cạnh bồn tắm, chỉ tách nhau ra để cởi đồ.
“…A, đau.”
Bồn tắm lớn hơn mức trung bình, vừa đủ chỗ cho cả hai người đàn ông cao lớn, nhưng Josh lại thấy khó chịu ở một chỗ khác. Nghe tiếng rên nhỏ, Chase vừa vào bồn trước và đưa tay về phía anh hơi khựng lại. Josh giơ tay ra hiệu rằng mình ổn, rồi bước vào. Khi vòng tay từ phía sau ôm lấy, anh vẫn để yên và mở lời:
“Chắc phải kiêng ‘vào trong’ một thời gian rồi.”
Vòng tay đang ôm khẽ cứng lại. Anh hiểu cảm giác của Chase, nhưng Josh cũng phải để tâm đến tình trạng cơ thể. Cả tuần bị thắt nút liên tục khiến bụng dưới anh đau nhói mỗi khi cử động. Josh nói tiếp, giọng khàn khàn vì kiệt sức:
“Không nhất thiết cứ phải đưa vào mới gọi là làm tình đâu…”
Anh định gợi ý dùng miệng, nhưng Chase lại hỏi trước:
“Ý anh là… cọ xát vào nhau hả?”
“Cọ xát? Cái gì?”
Josh ngạc nhiên hỏi lại. Chase thò tay vào giữa mông anh, rồi vuốt ve đùi trong.
“Chỗ này này.”
…Rốt cuộc hắn học mấy thứ đó ở đâu thế?
Josh không giấu được nét mặt méo mó, nhìn Chase với ánh mắt vừa bất lực vừa ám ảnh. Vàchờ đợi anh ở đó là gương mặt ngây thơ như thiên thần, đang mỉm cười dịu dàng nhìn lại. Một lần nữa, ham muốn mãnh liệt trào dâng trong lòng Josh.
Muốn giam giữ em ấy, chỉ để một mình mình được nhìn thấy.
Josh nhìn hắn không chớp mắt như bị thôi miên, mãi đến khi cảm thấy nếu nhìn thêm một chút nữa mình sẽ gây án thật, anh mới vội quay mặt đi và trả lời:
“Để sau rồi nói cho nghe.”
Chase có vẻ hơi thất vọng, nhưng không hỏi thêm mà chỉ khẽ “Ừm” một tiếng, rồi tựa trán lên vai Josh.
Cả hai ngâm mình trong làn nước ấm một lúc lâu, lặng lẽ tận hưởng cảm giác cơ thể giãn ra sau những ngày kiệt quệ.
Thật tuyệt.
Josh khẽ nhắm mắt lại, tận hưởng sự yên bình đến tột cùng.
“Joshua.”
Chase cất tiếng gọi khẽ, phá tan không gian tĩnh lặng. Josh không trả lời, chỉ nhẹ nhàng đưa tay lên vai, vuốt tóc hắn như thay cho hồi đáp. Chase lại hỏi:
“Nếu việc đó làm anh mệt, thì mình có thể đổi vai cũng được.”
Josh buộc phải quay lại nhìn hắn vì không hiểu ý. Chase ngẩng đầu lên, nhìn anh bằng ánh mắt nghiêm túc, và cuối cùng Josh cũng hiểu ra.
“Ý em là… để anh làm à?”
Chase không trả lời, nhưng ánh mắt im lặng ấy chính là lời xác nhận. Josh nhìn chằm chằm vào gương mặt. Trong đầu anh có vô vàn ý nghĩ, tưởng tượng, viễn cảnh ướt át tuôn trào như vỡ đê. Sau một phút im lặng, Josh lên tiếng:
“Không nhất thiết phải vào trong, mình vẫn có thể làm được rất nhiều thứ.”
Chase khựng lại một nhịp. Josh khẽ thở dài khi nhìn thấy gương mặt đó.
“Chase, phải thừa nhận đi. Anh có kinh nghiệm hơn em.”
“……”
“Hơn nhiều.”
Josh nhấn mạnh thêm một lần nữa. Chase do dự rồi lí nhí hỏi:
“Nhưng… đau mà, phải không? Đừng nói là… anh từng thích đau đấy nhé?”
Nếu chơi kiểu đó ai mà chẳng đau. Josh nghĩ, rồi nghiêm mặt đáp:
“Abh ghét đau.”
Và nhẹ giọng bổ sung:
“Nhưng anh càng ghét hơn việc em bị đau.”
Mắt Chase mở lớn. Thấy đồng tử hắn khẽ run rẩy, Josh lại không nhịn được cười, nghiêng người hôn nhẹ lên môi.
“Còn nhiều thứ anh chưa từng thử.”
Josh nhìn thẳng vào mắt Chase và cam kết:
“Và tất cả những điều đó… anh sẽ làm với em.”
Vẻ ngạc nhiên dần tan biến, thay vào đó là nụ cười rạng rỡ nở rộng trên mặt Chase. Hắn kéo khóe miệng lên, cười ngây ngô và hôn lên khắp mặt Josh. Khi môi vừa tách ra, Josh hỏi:
“Em thích không?”
“Thích.”
Chase đáp nhẹ nhàng. Trên khuôn mặt rạng rỡ là cả một trời tin tưởng. Lúc này, hắn chỉ thấy người Omega của mình… dễ thương đến phát điên.
Nếu mà Chase thấy hết những thứ mình tưởng tượng nãy giờ thì chắc ngất tại chỗ mất.
Josh nghĩ thầm rồi dịu dàng thì thầm:
“Chuẩn bị tinh thần đi.”
Chase không trả lời, chỉ kéo anh lại gần và hôn sâu. Hai người ôm nhau trần trụi, cơ thể quấn quýt trong làn nước ấm. Dù đã bảo sẽ nghỉ ngơi một thời gian, nhưng cảm giác hưng phấn lại âm ỉ bùng lên lần nữa. Có lẽ đây chính là… bạn đời định mệnh?
Josh vô thức nhìn về phía tai Chase, nơi dấu ấn mà anh để lại vẫn còn rõ nét. Chase cảm nhận được ánh mắt, liền mỉm cười:
“Giờ thì dù anh ở đâu, em cũng có thể tìm được.”
Và Chase cũng là người duy nhất có thể tìm thấyOmega của hắn—dù ở bất kỳ đâu. Josh mỉm cười, lại ghé môi hôn.
“Anh cũng vậy.”
Nụ hôn dần sâu hơn, lưỡi quấn lấy nhau, Josh nhẹ nhàng mở chân và trèo lên người Chase. Khi cậu nhún nhẹ, dương vật của hai người cọ sát trong nước, làm bụng dưới lại nóng bừng lên.
…Hả?
Josh bỗng ngừng lại khi cảm nhận một điều gì đó khác thường. Anh cúi xuống nhìn. Trong làn nước trong veo, anh thấy rõ dương vật của mình cọ vào một dương vật khác, cũng đang cương nửa chừng. Nhưng điều khiến Josh chú ý… không phải là vật đó, mà là thứ bao quanh nó.
“…Mọc lại nhanh thật.”
Phần lông mà trước đó Chase đã cạo sạch, giờ đã mọc lại rậm rạp. Chase cũng nhìn xuống rồi chỉ “À” một tiếng, chẳng lấy làm quan trọng. Josh vẫn không rời mắt khỏi phần đó, hỏi:
“Lúc nó mọc lại có ngứa không?”
“…Chắc có?”
Chase lúng túng, như đang cố nhớ lại. Mà cũng đúng thôi, lúc đó có tâm trí đâu mà để ý. Josh nghĩ ngợi, rồi nhớ lại hình ảnh Chase vì ngứa mà phải tìm đến mình, mặt nhăn nhó rên rỉ rồi bắn hết lên người anh, ý nghĩ đó khiến hạ thân Josh bỗng cứng lại. Chase thì lại hiểu lầm:
“Anh… đang hưng phấn hả?”
“Ừ.”
Josh trả lời thẳng. Cuối cùng cũng rứt mắt khỏi vùng đó, ngẩng lên nhìn gương mặt thiên thần của Chase và nói:
“Em có muốn… anh cạo lại cho không, Chase?”
“Chase.”
Josh thì thầm bằng giọng ngọt ngào.
“Lần này… thử dùng kem tươi nhé?”
Anh đưa tay xuống, nắm lấy phần dương vật đang căng cứng của Chase.
“Quét lên đây này.”
Josh thì thầm như dụ dỗ một đứa trẻ:
“Rồi anh sẽ… liếm sạch cho em.”
Chase nhìn chằm chằm vào Josh ngây người. Mùi pheromone từ Omega của hắn dịu ngọt và quyến rũ đến mức không thể kháng cự.
“…Được.”
Chỉ khi lời đáp đã thoát ra khỏi miệng, Chase mới nhận ra mình vừa đồng ý. Và cũng đúng lúc ấy, hắn nhận ra mình lại bị chiêu trò cũ dụ dỗ một lần nữa, nhưng đã muộn rồi. Mà… có lẽ cũng chẳng sao cả. Josh mở rộng vòng tay, và Chase ôm lấy anh. Josh nhắm mắt, nghĩ thầm:
Tiếp theo nên làm gì đây…
Nghĩ đến hàng loạt viễn cảnh đang chờ, Josh khẽ cười thầm.
Với Alpha của anh.
“Haa…”
Một tiếng rên khe khẽ bật ra như thể thở dài. Josh tưởng đó là tiếng mình, nhưng không phải. Khi thấy Chase chau mày, anh mới hiểu ra.
Cả hai đang cảm nhận chung một cảm xúc.
***
“Á!”
“…!”
Josh bị thả xuống giường gần như bị ném. Trước khi kịp nói gì, Chase đã nhanh chóng trèo lên người anh, cướp lời như lần trước…
“Em sẽ không đưa vào đâu.”
“……”
“Chỉ muốn chạm vào thôi, cho em chạm nhé.”
Dù nghe như một lời xin phép, nhưng thực chất chẳng khác gì lời tuyên bố. Ngay sau đó, Chase áp môi lên ngực ướt của Josh, phát ra tiếng hút mạnh khi mút lấy da thịt. Josh không thể kìm được tiếng rên đau, mặt méo xệch.
Toàn thân không có chỗ nào là không đau, chỉ cần lướt qua thôi cũng có cảm giác như bị đánh mạnh. Dù Chase có cẩn thận và dịu dàng thế nào đi nữa thì cũng chẳng khác mấy. Đặc biệt là đầu ngực sưng to, căng cứng đến mức tưởng chừng như có thể nổ tung. Chỉ cần không khí chạm nhẹ thôi cũng khiến Josh nghẹn thở.
Vấn đề là Chase quá thích đầu ngực của anh.
Ngay cả khi kỳ phát tình đến khiến lý trí tan biến, hắn vẫn cố chấp gặm mút, liếm láp, cắn nhẹ và đó chính là lý do Josh rơi vào tình trạng này. Nhưng điều tồi tệ hơn là Josh cũng thích điều đó.
“Ưg…”
Ngay khoảnh khắc Chase dùng đầu lưỡi liếm lên núm ngực sưng tấy, một tiếng rên đau đớn bật ra và bụng dưới anh lại nóng rực lên.
A…
Josh khẽ rên. Đã bao giờ anh vật vã thế này chưa? Anh cố nhớ lại rồi bỏ cuộc. Dù có hay không thì cũng chẳng quan trọng, quan trọng là… bây giờ.
Khi Chase dùng răng kẹp lấy đầu ngực tròn căng, Josh túm lấy tóc hân, miệng bật ra tiếng thét. Chase ngẩng đầu lên, đôi mắt ngây thơ chớp chớp như chẳng hiểu chuyện gì, khiến tất cả sự vật vã trong Josh phút chốc tan biến.
“Gì vậy?”
Chase hỏi, nhìn theo ngón tay Josh đang chỉ, rồi quay lại. Josh thở dài như thể buông xuôi, rồi đưa tay còn lại dụi mắt.
“Trên bàn trà… đưa anh điếu thuốc.”
Đúng như lời anh nói, trên bàn là bao thuốc và hộp quẹt rơi trong phòng Chase và được nhân viên đem sang khi đổi phòng. Josh ngậm điếu thuốc mà Chase mang tới, cảm thấy cay đắng vì không ngờ mình lại phải dùng đến chúng.
“Khoan, chờ chút.”
Josh chặn lại khi Chase định trèo lên người anh, sau đó châm lửa.
Phù.
Hơi nicotine sau lâu ngày lại chạm vào cổ họng làm dịu bớt cơn đau và mang đến một khoảng yên bình nhỏ nhoi. Trong lúc Josh hút thêm vài hơi nữa, Chase ngồi yên chờ đợi, gương mặt căng thẳng vì phải kiềm chế bản thân không được lao vào cắn, liếm, mân mê anh.
Josh hút được nửa điếu thì mới cất lời:
“Tiếp đi.”
Anh vẫn giữ điếu thuốc trong tay, tách hai chân ra, phô bày toàn bộ giữa đùi. Chase tròn mắt kinh ngạc, Josh lại hút thêm một hơi rồi nói tiếp:
“Sao còn đứng đấy? Vào đi chứ.”
Chase suýt nữa lao vào nhưng lại khựng lại.
“Anh bảo là chưa được mà?”
Hắn do dự hỏi. Josh nhíu mày, rút điếu thuốc khỏi môi.
“Quên mấy lời đó đi, vậy có làm không?”
Chase không trả lời, thay vào là đổ người xuống, ôm lấy anh, môi chạm môi, thì thầm giữa nụ hôn:
“Em yêu anh, Joshua.”
Ngay sau đó, hắn vùi mặt vào cổ Josh. Dù không dùng thuốc, Chase vẫn có thể cảm nhận mùi pheromone rất rõ, tất cả là nhờ dấu ấn mà Josh để lại.
Chase đặt mình giữa hai chân Josh đang mở rộng, nắm lấy dương vật. Khi phần đầu đỏ au chạm vào cửa vào nhỏ, nơi ấy lập tức hé mở như chờ đợi sẵn. Chỉ cần mơn trớn nhẹ một chút là phần da nhăn ấy đã co rút lại như thể sắp nuốt chửng anh. Chase gầm khẽ, rồi đẩy hông vào.
“……Haa.”
Một tiếng thở dài bật ra từ môi Josh, đầy hỗn hợp giữa đau đớn và hoan lạc. Dù bụng đau đến cháy rát, nhưng khi Chase đẩy vào, bên trong lại đón lấy không chút do dự, co bóp như muốn nuốt trọn.
Tuy không trong còn trong kỳ phát tình, Chase vẫn thấy bản thân mất kiểm soát, khi kịp nhận ra thì tinh dịch đã tràn đầy bên trong Josh.
Hắn cúi xuống nhìn Josh đang thở gấp, bàn tay cầm điếu thuốc đặt trên đệm. Chase cúi xuống hôn lên môi anh. Môi Josh cong lên mỉm cười. Anh ngước mắt nhìn hắn, nụ cười thoáng qua trên gương mặt.
Chưa để Chase kịp hiểu ra, Josh ngậm điếu thuốc, vòng tay qua vai hắn rồi lật người, cả hai xoay chuyển và Josh trèo lên trên.
“……!”
Chớp mắt sau, Chase đã ở dưới. Josh ngồi dậy, thở ra làn khói trắng mờ.
“Nếu làm thì làm cho ra trò.”
Anh nói rồi bắt đầu xoay hông chầm chậm. Mặc dù vừa xuất tinh, dương vật của Chase không hề mềm đi mà lại càng cứng hơn.
“Chase.”
Josh hỏi:
“Hôm nay em muốn làm mấy lần?”
Chase khựng lại, thật sự suy nghĩ. Nhưng liệu mình có đủ sức? Như đoán được suy nghĩ ấy, Josh khẽ nói:
“Chỉ ba lần thôi.”
Không để đối phương phản hồi, Josh dập điếu thuốc đang cháy đến đầu lọc vào thành giường rồi bắt đầu thật sự di chuyển.
Mỗi lần lắc hông, Josh giữ chặt bên dưới, ép cơ thể cọ xát điên cuồng khiến Chase gầm lên:
“Chết tiệt, ah, Joshua, đồ khốn!”
“Phải nói năng cho tử tế, Chase.”
Josh thở hổn hển, vẫn đủ sức để chỉnh hắn, nhưng Chase chẳng thèm để tâm, lại buông thêm một tràng chửi rủa. Và Josh lập tức phạt hắn.
Anh bỗng nhấc hông lên, khiến dương vật đang dựng đứng bật ra khỏi người mình. Chase sững sờ, ngơ ngác ngước nhìn như thể hỏi “Anh đang làm cái quái gì vậy?”.
Josh ngồi hẳn lên, đầu gối tỳ lên người Chase, cúi xuống lạnh lùng nói:
“Em quên là anh bảo đừng chửi rồi à?”
“Đồ—!”
Cơn giận vì bị ép buộc dừng lại đúng lúc cao trào khiến Chase nổi điên. Hắn túm lấy vai Josh, kéo ngược anh xuống, rồi đẩy dương vật vào lại mà không chút do dự.
Nhưng chưa dừng ở đó. Josh sững người, nhận ra mình đã phạm sai lầm.
“Khoan, khoan đã, chuyện này…”
Josh tái mặt, cố ngăn đối phương lại, nhưng muộn rồi. Chase đẩy toàn bộ vào tận gốc, nhồi nhét bên trong đến nghẹt thở. Cơn đau rát như sét đánh xuyên bụng dưới, khiến mắt Josh tối sầm.
Chase cười khẩy, thở dốc:
“Thử rút ra xem, nếu anh làm được.”
Dĩ nhiên là không thể.
Chase chẳng những không rút ra, mà còn giữ chặt Josh, bắt đầu nhấp hông đều đều. Chỉ cử động phần hông, nhưng cú thúc lại vô cùng sâu và chính xác khiến Josh lần đầu tiên trong đời, cảm thấy mình hoàn toàn bị khuất phục.
Nhưng Chase không phải người dễ dừng lại.
“Anh bảo ba lần đúng không?”
Hắn nói, vẫn đang thắt nút bên trong, giọng lẫn cả giễu cợt:
“Em còn chưa tính xong lần đầu đấy.”
Josh cảm nhận rõ máu rút khỏi gương mặt. Và Chase đã thật sự hoàn thành đúng ba lần nữa theo cách tính của riêng hắn.
Một lần = một lần rút dương vật ra khỏi cơ thể Josh. Bao gồm thắn nút. Không tính số lần xuất tinh.
Josh phải mất gần hai ngày để hiểu được bài học lớn nhất của đời mình:
Không bao giờ được khơi gợi bản năng của Alpha quá dễ dàng.
〈Tiếp tục ở Ngoại truyện 2〉
Khủng Long T-rex
Bài học sâu sắc giành cho Joshua Bailey :))