Liệu Pháp Mèo Novel - Chương 33
Seo Yongwoo cố gắng trấn an cậu khi Haedong vừa nức nở vừa cố cựa quậy tránh né. Anh liếm nhẹ nơi khóe mắt long lanh ướt, giữ chặt đôi đùi đang vô thức siết cứng lại.
Ngay lúc đó, Haedong bất thình lình uốn người rút lùi hẳn về sau. Cơ thể cậu quá mềm dẻo, khiến phân nửa dương vật của anh bị trượt ra ngoài. Nhưng vừa nhìn thấy cảnh đó, Seo Yongwoo lập tức siết chặt cơ hông, đẩy sâu trở lại.
Ngay khoảnh khắc ấy, nơi nối liền cả hai khép chặt không kẽ hở, khiến cặp mông mềm mại của Haedong bị ép đến phẳng lì.
“Ư… haah!”
“Haa…”
Ngay khi thứ đó cắm sâu đến tận cùng, đầu Haedong ngửa hẳn ra sau. Cơn khoái cảm tê dại chưa từng được trải qua như một luồng điện xộc thẳng lên não. Không thể chịu nổi khoái cảm mãnh liệt ấy, cằm cậu khẽ run lên, đến cả nước bọt cũng rỉ ra theo khóe môi.
Dù đã tiến đến nơi sâu nhất, thứ đang căng cứng ấy vẫn chậm rãi động đậy, mỗi lần bên trong co siết ấm nóng, hơi nóng lại dồn đến tận đầu ngón chân. Seo Yongwoo nhếch môi cười quái đản, thong thả xoay hông khiến dương vật khuấy động không ngừng.
“Phù… Thứ ngon lành thế này. Em đã chịu đựng đến bao lâu rồi?”
“Hức… sâu quá…!”
“Khít đến mức này cơ mà.”
Seo Yongwoo nhíu chặt mày, lại đẩy sâu hơn đến tận nơi hẹp nhất bên trong rồi chậm rãi liếm lên má Haedong như con hổ đang âu yếm da thịt con mồi. Cơ thể nhỏ nhắn của Haedong, hoàn toàn bị vóc dáng to lớn của anh che lấp, giật nảy và thở dốc từng nhịp. Rồi trong vô thức, cậu để lại những vết cào đỏ rực trên lưng anh.
Seo Yongwoo chẳng mảy may để tâm. Anh ấn chặt tay lên đỉnh đầu Haedong, rồi bắt đầu thúc vào dữ dội.
“Ư… ahh, chú làm nhẹ thôi…”
Hai đùi rắn chắc như đá áp xuống, khiến cơ thể trắng nõn kia rung lắc không ngừng. Haedong cố đẩy eo anh ra, nhưng cơ bắp hơn mình đến cả chục cân kia chẳng hề nhúc nhích.
Không vừa lòng với việc cơ thể cậu bị vùi xuống đệm, Seo Yongwoo luồn tay qua lưng kéo cả người Haedong vào lòng để giam cậu lại, tiếp tục ra vào thô bạo. Dường như muốn nhấn sâu đến tận tinh hoàn, anh xoáy hông, từng cú thúc đều dồn hết sức. Mỗi lần như vậy, đùi Haedong lại run bần bật, hai chân quấn siết lấy eo anh như đang bám víu tuyệt vọng.
Cảm giác ấy khiến anh thích thú đến kinh người, như thể cậu chỉ còn biết bám vào anh mà thôi.
Seo Yongwoo càng lúc càng điên cuồng, nghiêng đầu khẽ cắn lên vành tai Haedong rồi hỏi:
“Tư thế này ngon lắm đúng không?”
“Hức, ưm…!”
Haedong khẽ lắc đầu giữa những tiếng rên đứt quãng. Có lẽ do bị tiếng gầm trầm thấp của con hổ sát bên tai dọa sợ, cậu cứ liên tục rụt đầu sang phía ngược lại.
Seo Yongwoo chẳng bận tâm, vẫn liếm dọc khắp cơ thể cậu rồi dùng răng nanh cắn nhẹ vào da thịt, đủ để tạo dấu nhưng không làm đau. Vốn dĩ, loài hổ khi giao phối rất thô bạo và đây đã là mức anh cố kiềm chế rồi.
“Chú thì thấy vừa đói vừa ngon thế này, biết làm sao nhỉ.”
“Em… em còn nhỏ hơn chú đến mười một tuổi, đương nhiên là… hức…”
Cậu thở hổn hển mà vẫn cãi lời rất giỏi. Anh muốn trách rằng làm với anh thì đáng tiếc thế sao, nhưng nghĩ lại thì cũng đáng tiếc thật, vì cơ thể đó ngon lành đến mức phải thừa nhận. Chỗ kín nóng hổi và chật hẹp siết chặt lấy dương vật, khiến cảm giác sắp xuất tinh ập đến dữ dội, còn mùi hương ngọt ngào tỏa ra từ cơ thể mềm mại ấy khiến Yongwoo không tài nào giữ được tỉnh táo.
Giờ thì lương tâm đã bị vứt xó. Seo Yongwoo ngồi dậy, ung dung thưởng thức vẻ mặt và cơ thể của Haedong.
“Hức… cái bụng em thấy kỳ lắm…”
“À…”
“Nóng quá…”
Haedong nhìn anh với đôi mắt ngân ngấn nước đầy oán trách, khiến dương vật của Seo Yongwoo lại càng nặng trĩu. Cảm giác muốn xuất đã dâng lên từ lâu, anh quên cả sự quan tâm, xoay người Haedong lại và ép cậu nằm sấp. Vừa thấy cái đuôi của cậu phản ứng, anh chỉ muốn đâm vào ngay lập tức.
“Nằm sấp xuống đi.”
“Em… em không chịu nổi nữa rồi… chú ơi?”
Có vẻ như việc chống tay xuống đất khiến Haedong mệt mỏi, phần thân trên của cậu vô lực đổ sụp xuống.
“Ưm…”
Thế ngẩng mông lên như vậy hình như khiến cậu vô cùng xấu hổ, cứ muốn nghiêng người sang một bên. Nhưng Seo Yongwoo chỉ cần ra hiệu vài lần đã bắt Haedong nằm sấp lại, rồi xoa bóp phần mông của cậu.
Khi thấy cái đuôi của Haedong lệch sang một bên để lộ rõ lỗ nhỏ, anh nhìn với vẻ hài lòng rồi lại cắm phập dương vật vào sâu hết mức.
“Ưng… ha, ha!”
“Phù… đưa cả tay ra sau đi.”
Anh vừa nhẹ nhàng đưa dương vật ra vào, vừa dỗ dành cái cơ thể chỉ có thể gắng gượng nâng mông lên ấy. Mỗi lần như vậy, dù đang thút thít, Haedong vẫn phát ra tiếng gừ gừ như hiểu ý. Seo Yongwoo đưa tay ra phía trước, khẽ chạm vào vật bé nhỏ của Haedong, chỉ thấy đầu khấc đã rỉ ra tinh dịch.
Cậu cứ gọi “chú ơi” mãi, khiến Seo Yongwoo càng muốn đáp lại mong đợi ấy. Anh giữ chặt hai cổ tay của Haedong ra sau lưng, rồi tiếp tục thúc mạnh mẽ hơn. Dù cơ thể Haedong bị đẩy bật về phía trước theo mỗi cú nện, hai tay bị giữ chặt khiến cậu chẳng trốn được.
Mỗi lần hai đùi rắn chắc của anh đập vào mông Haedong khiến cơ thể cậu lại run rẩy bất lực, cả chiếc giường cũng lắc lư dữ dội.
“Đau… á, bụng em kỳ lắm…”
“Ở đây à? Kỳ… là sao hả?”
Dù anh có hỏi gì thì đáp lại chỉ là những tiếng rên đứt quãng như sắp nghẹt thở. Haedong khóc nức nở, nói nóng quá, kỳ lắm, nhưng Seo Yongwoo không còn tâm trí nào để quan tâm, chỉ càng đâm sâu và mạnh hơn. Bản năng đã bị kiềm nén quá lâu, đến mức trong đầu chỉ còn một ý nghĩ duy nhất: phải bắn vào tận sâu bên trong.
“Ưk… ha… ha…”
Khi sắp sửa lên đỉnh, Seo Yongwoo vẫn cắm chặt dương vật vào người Haedong, rồi cắn mạnh vào sau gáy trắng ngần của cậu. Anh gần như ôm trọn lấy thân thể đó, dồn hết trọng lượng cơ thể để ép sâu vào, cố xuất thật sâu hơn nữa. Haedong bị đè bẹp, không còn chút sức lực nào, chỉ còn biết chìm vào đệm.
Bản năng thôi thúc cơ thể đã tiến hóa một nửa của anh ta để lại dấu vết. Ngay sau đó, những gai nhỏ lởm chởm xuất hiện trên dương vật, cố định sâu bên trong cơ thể Haedong, khóa chặt lấy cậu từ bên trong.
“Aaa! A, đau… ha…”
“Ưk… ha… ha…”
Cảm giác khoái lạc xen lẫn đau đớn khiến Haedong cào cả móng tay vào ga giường, phát ra những tiếng rên rỉ đứt quãng. Seo Yongwoo liếm nhẹ lên sau gáy nơi mình vừa cắn, cố chịu đựng cơn xuất tinh dữ dội đang kéo dài.
Có lẽ vì đã lâu không làm nên lượng tinh dịch bắn ra rất nhiều, đến mức làm ướt đẫm bên trong, thậm chí còn thấy tràn cả ra ngoài.
Haedong nằm ở phía dưới run rẩy trước cảm giác lần đầu trải nghiệm. Cậu phát ra âm thanh khàn khàn mà chẳng hay biết, sau đó nhắm mắt lại, cảm nhận nơi bụng dưới đang chậm rãi được lấp đầy.
Toàn thân như bị rút cạn sức lực, cảm giác kiệt quệ ùa đến khiến cậu vừa sợ hãi vừa choáng ngợp, bởi đây là lần đầu tiên cậu trải qua một cơn sung sướng mãnh liệt đến mức như thế.
“Phù…”
Không biết đã trôi qua bao lâu, Seo Yongwoo đang liếm láp Haedong như thể đang tỉ mỉ chải chuốt cho cậu bỗng từ từ ngồi dậy.
Anh xoa đầu Haedong vẫn đang nằm bẹp dưới thân mình, rồi liếc ánh mắt xuống dưới.
Seo Yongwoo cố tình buộc đầu bao cao su chứa tinh dịch lại và để ngay trên mông Haedong. Dù Haedong cố dùng đuôi che đi, anh vẫn gạt nó ra, rồi nhìn ngắm cảnh tượng đó với vẻ hết sức mãn nguyện.
“Chú đúng là đồ biến thái…”
“…Ừ ha.”
Seo Yongwoo lẩm bẩm như nói với chính mình, mắt không rời cái lỗ vừa bị hành hạ đến co giật. Dù Haedong cố khép chân lại, anh vẫn chú ý đến những vệt trắng còn đọng lại và buông ra một câu:
“Lại nổi hứng rồi.”
Chỉ một câu lẩm bẩm đó thôi cũng đủ khiến Haedong rùng mình, bởi loài mèo khi lên cơn động dục thì có thể giao phối hàng chục lần trong nhiều ngày liền.
Nghĩ đến điều đó, Haedong vội thu người lại, định trườn khỏi giường nhưng cơ thể rã rời đến mức còn chẳng thể bò qua mép đệm. Cậu luống cuống mãi, rồi cuối cùng cổ chân vẫn bị Seo Yongwoo nắm lấy, kéo tuột xuống dưới.
Và như thế họ lại lao vào lần làm tình thứ hai mà không được nghỉ ngơi lấy một giây.
“Dodong à… Chú có gặp vấn đề về sức khỏe không nhỉ?”
“….”
“Cảm giác chú vẫn còn làm tiếp được. Tiếc quá…”
Seo Yongwoo vừa thở dài vừa nói, vẻ mặt đầy nỗi ưu tư.
Nhưng Haedong thì chỉ có thể ngước lên nhìn anh với vẻ mặt hoảng hốt, chẳng còn tâm trí đâu mà đáp lại. Bởi ngay lúc này, Haedong vẫn đang quỳ dưới chân, miệng bận mút lấy thứ đó của Seo Yongwoo, trong khi anh thoải mái dạng chân ngồi trên sofa.
Bảo còn muốn làm tiếp nữa thì sao mà không sắp khóc cho được. Haedong ép mình siết chặt cơ mông đang đau nhức, lặp đi lặp lại lời van xin như rên rỉ.
“Em, em thật sự không thể nữa đâu…”
“Chú biết… chỉ là nói vậy thôi mà.”
Dù tỏ vẻ tiếc nuối, Seo Yongwoo vẫn bật cười khẽ khàng.