Passion Novel - Chương 65
Jeong Taeui hét lên trong đầu, nhưng miệng cậu bị bịt kín chỉ có thể phát ra âm thanh ú ớ. Nhưng đúng lúc đó, hơi thở cậu bị nén lại.
Ilay tay vẫn nghịch ngợm vùng háng, giờ đã siết chặt vật đang dần cứng lên của Jeong Taeui. Khuôn mặt cậu nóng bừng, vai bất giác co rúm.
“Thật thú vị. Mặc dù chẳng hợp gu tôi chút nào, cũng không có vẻ gì là hấp dẫn, nhưng phản ứng thì thật thú vị.”
Cơn giận trong cậu bùng lên. Hắn đúng là một kẻ chỉ biết lấy việc trêu đùa người khác làm trò tiêu khiển, khiến người ta chỉ muốn bẻ gãy cổ tay của hắn ngay tại chỗ.
Tuy nhiên bàn tay đang nắm lấy vùng nhạy cảm qua lớp quần lại giữ một lực vừa đủ mạnh để không gây đau đớn, khiến cho dù có nắm lấy cổ tay ấy, Jeong Taeui vẫn không thể nào dứt ra được. Đã vậy, thứ bên dưới không chịu nghe lời của cậu càng lúc càng phản ứng.
“Đừng giận. Tôi cũng đang ở trong tình trạng tương tự mà… Chúng ta từng làm chuyện này trước đây, đúng không? Dù sao thì giải tỏa theo cách này cũng khá thú vị. Hơn nữa nếu tôi muốn thỏa mãn nhu cầu ngay bây giờ, tôi phải tìm một tên nào đó trong chi nhánh này để trói lại và làm với hắn, nhưng điều đó chắc chắn không phù hợp với vị trí mà tôi đang có.”
Chẳng cần phải nghĩ đến vị trí của hắn, ngay cả từ góc nhìn của người ngoài cũng chẳng có gì chấp nhận được với ý định bắt một kẻ bất kỳ để cưỡng ép.
Jeong Taeui dù đang thở hổn hển vì bực bội, vẫn cảm thấy cơ thể căng cứng. Theo bản năng, cậu cúi người, trán tựa lên vai đối phương.
Bàn tay che miệng cậu từ từ buông ra.
“Anh… lấy việc này làm trò tiêu khiển khi buồn chán sao?”
Khuôn mặt Jeong Taeui ửng đỏ, nghiến răng và lườm Ilay với ánh mắt đầy sát khí. Dù vậy, Ilay chỉ nhún vai mỉm cười.
“Thường thì tôi không chơi đùa theo cách ngây thơ thế này đâu. Bình thường tôi sẽ vào thẳng vấn đề… Nhưng mà có vẻ như nếu tiếp tục một chút nữa thì sẽ…”
Bàn tay của Ilay đang dừng lại một cách cố ý, rời khỏi khu vực nhạy cảm. Hắn mỉm cười, hài lòng khi nhìn Jeong Taeui bị kích thích đến mức bừng bừng giận dữ.
Không thể chịu nổi, Jeong Taeui đẩy mạnh Ilay ra. Cậu rút gói thuốc lá từ túi quần và ném thẳng vào mặt hắn.
Ilay bắt gọn gói thuốc một cách dễ dàng, lắc nhẹ trong tay rồi nói:
“Không còn đủ rồi. Không nên tùy tiện lấy đồ của người khác.”
“Thế còn anh? Anh nghĩ sao về việc tùy tiện trêu đùa cơ thể người khác, hả?”
Jeong Taeui hét lên, khuôn mặt đỏ bừng, mồ hôi lấm tấm trên trán.
Ilay đứng yên, từ tốn tháo từng nút áo sơ mi. Chiếc áo mở ra, để lộ làn da trắng mịn và cơ thể hoàn hảo như một bức tượng. Sau đó hắn không chút do dự tháo dây thắt lưng, kéo khóa quần xuống với tiếng “zíp” đầy khiêu khích.
Jeong Taeui đứng bất động, nhìn Ilay từ từ cởi đồ. Cậu biết mình không thể hỏi tại sao hắn lại làm thế, bởi hành động này đã nói lên tất cả. Hắn đang thách thức cậu.
“Trong thời gian ở châu Âu, tôi đã mơ về cậu. Đó là giấc mơ về khoảng thời gian chúng ta ở Eoryeong… Anh còn nhớ không?”
Khi nghe đến từ “Eoryeong,” ký ức trong đầu Jeong Taeui ùa về. Khoảnh khắc trong tầng hầm tối tăm ấy, khi cả hai cùng giải tỏa nhu cầu. Giọng nói của Ilay khi đó vẫn vang vọng: “Hãy tận hưởng một cách thoải mái.”
“Trước khi vào cấp hai, tôi đã bỏ những trò trẻ con như thế này. Làm tình mà không thực sự tiến tới chỉ khiến thú vị giảm đi một nửa, đúng không? Nhưng lúc đó, tôi nghĩ rằng mình đã khá vui. Giống như chơi trò chơi với một người bạn cũ mà thôi.”
Nghe lời Ilay, Jeong Taeui thở dài, ánh mắt vẫn không thể rời khỏi cơ thể đang dần lộ rõ của hắn.
“Cấp hai gì chứ… Tôi thậm chí còn chưa từng chơi những thứ thế này với bạn bè.”
“Haha, chỉ là ví dụ thôi mà. Dù sao thì cũng là một kiểu vui chơi, đúng không?”
Có vẻ như cách suy nghĩ của cả hai hoàn toàn khác nhau. Làm sao một bầu không khí đầy dục vọng và sa đọa thế này lại có thể được gọi là “vui chơi ngây thơ” được chứ?
Jeong Taeui đưa tay lên che mũi và miệng của mình. Không hiểu sao cơ thể cứ nóng lên không ngừng, có lẽ là do bầu không khí toát ra từ người đàn ông này, hoặc cậu đã vô tình bị cuốn theo bầu không khí này mà không hề nhận ra. Cũng có thể cậu đã say mê bầu không khí này mà không hay biết.
Ilay đã hoàn toàn trút bỏ y phục, để lộ cơ thể trần trụi. Đúng như dự đoán, nhìn lại lần nữa vẫn khiến người ta không khỏi tái mặt vì vẻ đẹp hoàn mỹ của nó. Cậu cố gắng không đưa ánh mắt xuống phần bên dưới, nhưng thứ lấp ló ở góc tầm nhìn kia vẫn khiến cậu không khỏi giật mình vì kích cỡ ấn tượng của nó. Ngay cả khi nó chưa thực sự “đứng dậy” mà đã thế này, thì lúc hoàn toàn “tỉnh dậy,” chắc người đối diện chỉ còn nước gục ngã.
Có vẻ Ilay đã đoán được lý do tại sao sắc mặt của Jeong Taeui trở nên trắng bệch, nên hắn khẽ cười nhạt. Sau đó như muốn khiêu khích, Ilay nắm lấy “vật đó” của mình và lắc nhẹ vài lần, khiến thứ đó – giờ đã nửa chừng “thức tỉnh” – dựng đứng ngay trước mặt Jeong Taeui.
“Sao lại cứng đơ trắng bệch như thế? Đừng lo, tôi không định ‘đút vào’ một cơ thể chẳng có chút thú vị gì đâu. Chỉ là chơi như trước thôi mà. Khi đó cậu cũng thích còn gì. …Đúng không? Đã dựng đứng thế này mà còn làm bộ gì nữa. Lại đây nào. …Không, để tôi đến.”
Ilay tiến từng bước về phía cậu.
Thực ra cho đến lúc đó, Jeong Taeui vẫn đang lưỡng lự. Rõ ràng cả lần đó lẫn hiện tại, chỉ cần coi mọi chuyện như một trò đùa nhẹ nhàng là được. Cậu không ghét điều này. Không, thật ra, cậu còn cảm thấy nó quá mức dễ chịu. Nhưng dù vậy, việc hành động này không chỉ dừng lại ở một lần mà tiếp diễn thêm lần nữa liệu có ổn không? Một nỗi bất an mơ hồ lướt qua tâm trí cậu. Một lần thành hai lần, mà từ hai lần thành ba lần thì lại càng dễ dàng hơn.
Việc cứ chơi trò này với người đàn ông nguy hiểm liệu có thực sự ổn? Có lẽ không tốt lắm.
Tuy nhiên trước khi Jeong Taeui kịp sắp xếp lại suy nghĩ, Ilay đã tiến sát đến ngay trước mặt cậu. Như thể hiểu rõ những gì cậu đang nghĩ, Ilay bất ngờ đẩy mạnh vào ngực cậu khiến Jeong Taeui loạng choạng ngã ngửa xuống chiếc giường ngay phía sau.
“Đừng suy nghĩ vớ vẩn. Lo lắng về những quy chuẩn đạo đức vô nghĩa chỉ khiến đầu óc rối rắm thêm thôi.”
Vừa nói Ilay vừa cười như thể trêu chọc, rồi chẳng mấy chốc đã leo lên người Jeong Taeui. Như một dấu hiệu khởi đầu trò chơi, hắn nhẹ nhàng cắn môi của Jeong Taeui. Cắn từng chút, vừa đủ để khiến môi hơi đau rát, trước khi bất ngờ đưa lưỡi ra, hòa quyện vào bên trong miệng cậu.
Mọi chuyện xảy ra nhanh đến mức Jeong Taeui chỉ kịp cảm thấy hơi thở mãnh liệt, chiếc lưỡi cùng dòng nước bọt đã lấp đầy trong miệng. Khi cậu nhận ra mình đang thở gấp, quần áo của cậu đã rơi xuống dưới giường từ lúc nào. Không khí mát lạnh chạm vào làn da trần trụi, khiến cậu rùng mình, nhưng ngay lập tức lại bị làm dịu đi bởi hơi ấm từ làn da của Ilay áp sát vào người. Cảm giác thật dễ chịu.
Từ nãy đến giờ, vật cứng của Ilay đã liên tục chạm vào giữa hai chân Jeong Taeui. Hai vật cương cứng đang cọ sát vào nhau thoáng hiện trong tầm nhìn, khiến tim cậu đập mạnh và cơ thể phía dưới nóng rực lên vì kích thích từ hình ảnh.
Jeong Taeui thở hổn hển, nhắm mắt lại. Lúc này Ilay nằm xuống bên cạnh cậu, nửa vòng tay ôm lấy cơ thể của
Jeong Taeui và áp sát ngực mình vào lưng cậu. Bàn tay Ilay trượt về phía trước, bao trọn lấy dương v*t của Jeong Taeui.
“Chờ chút, mở chân ra nào… Không, tôi đã nói là không làm tới mà. Tôi cũng không muốn mệt thêm đâu. Được rồi, giờ có thể khép lại rồi.”
Ilay khẽ mở rộng đùi của Jeong Taeui ra một chút. Cảm giác bất an dâng lên trong đầu khiến Jeong Taeui mở trừng mắt quay lại nhìn. Nhưng ngay lúc đó, Ilay cúi xuống chạm nhẹ môi mình vào mí mắt cậu. Trong thoáng giật mình khi nhắm mắt lại, Jeong Taeui cảm nhận được vật cứng nóng bỏng của Ilay chen vào giữa đùi mình.
Jeong Taeui giật mình cúi đầu xuống, chỉ để thấy phần đầu dương v*t nhô lên giữa đùi mình, chạm nhẹ vào phần bên dưới của chính cậu. Phần đầu đó ướt nhẹp, chạm vào da thịt để lại cảm giác tê dại đầy khó chịu.
“Giữ nguyên như vậy… đúng rồi, cứ như thế.”
Ilay bắt đầu di chuyển hông một cách chậm rãi. Hắn cọ xát vào đùi Jeong Taeui, khiến thứ cứng nóng kia động tới lui giữa hai chân cậu. Đồng thời, bàn tay Ilay nắm lấy dư*ng vật của Jeong Taeui, bắt đầu cử động thô bạo như một đứa trẻ nghịch ngợm không phân biệt được trước sau mà làm loạn với món đồ chơi của mình. Cảm giác đó khiến tim Jeong Taeui đập rộn ràng nhưng cũng đau nhói.
“Ah… Ư…!!”
Mỗi khi Ilay nâng hông lên, để vật cứng thoắt ẩn thoắt hiện giữa đùi Jeong Taeui, nhiệt độ từ đó khiến cậu cảm nhận được một cách rõ ràng. Chất lỏng bắt đầu rỉ ra từ phần đầu, thấm ướt đùi cậu. Âm thanh nhão nhoẹt vang lên từ nơi giữa hai chân khép chặt, tạo ra một ảo giác kỳ lạ.
Cảm giác và âm thanh đó khiến Jeong Taeui không khỏi rùng mình, như thể cả hai thực sự đang giao hợp. Bên trong cơ thể cậu trở nên nóng bức, trong khi lồng ngực lại cảm thấy lạnh toát. Sự mâu thuẫn từ cảm giác này khiến cơ thể cậu khẽ run lên.
Tuy nhiên, rõ ràng cơ thể của Jeong Taeui đang cảm nhận khoái lạc, và nơi đó của cậu cũng cương cứng đến mức đau đớn, không thể chịu nổi nữa mà phun ra chất lỏng trong tay Ilay.
“… Ư…!!”
Có lẽ cậu đã phát ra âm thanh nào đó. Một giọng nói ngượng ngùng đến mức cậu không muốn nghe hay nhận thức được bằng chính đôi tai của mình, nhưng dường như nó đã thoát ra. Trong khoảnh khắc đó, Jeong Taeui mở to mắt, đưa tay bịt miệng mình, và ngay cùng lúc, một tiếng rên nhỏ vang lên từ phía sau lưng.
Sau đó, đùi và phần giữa hai chân cậu hoàn toàn ướt đẫm.