Passion Novel (Hoàn thành) - Chương 160 - Hidden track
Giấc mơ bất chợt tan biến.
Tôi lại chìm vào bóng tối đen kịt của vùng u linh.
Trong màn đêm ấy, khi vẫn chưa thể tỉnh khỏi cơn mộng chân thực như đời thật, tôi bàng hoàng giơ tay lên. Dù bị nuốt chửng trong bóng tối và không thể nhìn thấy, tôi biết chắc trên tay mình dính đầy máu, máu của Jeong Taeui, người mà tôi đã tự tay giết chết, người giờ đây đã không còn ở đây nữa.
Có lẽ tôi đã hét lên, có lẽ tôi đã gào thét, gần như một tiếng thét kinh hoàng khi bật dậy. Nhưng có khi đó cũng chỉ là ảo giác. Tiếng hét ấy chỉ vang vọng trong tai tôi.
Bình tĩnh lại.
Bình tĩnh lại đi, Ilay Riegrow.
Tôi lẩm bẩm, móng tay cào mạnh vào làn da trên ngực.
Cảm giác đó… chính là cảm giác đó. Lý do tôi lạc vào vùng u linh, ký ức mơ hồ về thực tại, sự việc tôi đã không kịp nhận thức, cơn giận dữ bùng nổ trong thoáng chốc và khiến tôi giết chết ai đó—tất cả đều giống nhau.
Trong thực tại, tôi đã giết hai người như thể đó chỉ là một giấc mơ.
Trong giấc mơ, tôi đã giết cậu ấy như thể đó là thực tại.
Dù là trong cả hai, tôi đều không thể kiềm chế cảm xúc của mình.
Từ sau khi cậu ấy biến mất, tôi không thể kiểm soát được chính mình.
Bình tĩnh lại, Ilay. Bình tĩnh lại, Ilay Riegrow.
Tôi lặp đi lặp lại câu đó, gào thét đến mức lấp đầy cả tâm trí mình.
Tôi phải làm vậy. Tôi phải tỉnh lại khỏi cơn hỗn loạn mơ hồ này. Nếu không, trong trạng thái mất kiểm soát, tôi sẽ lại tự tay giết cậu ấy lần nữa.
Rồi khi tỉnh lại trong thực tại, tôi sẽ lại cảm nhận nỗi mất mát ghê người ấy, giống như trong cơn mộng vừa rồi.
Một tiếng gào vang lên từ sâu trong lồng ngực tôi.
Bình tĩnh lại. Bình tĩnh lại, Ilay.
Lúc này tôi không còn nghĩ đến cơn phẫn nộ trong mình nữa.
Tên gọi của cơn giận không quan trọng. Chỉ đơn giản là tôi đang phẫn nộ, và tôi phải tự kiểm soát nó.
Sau đó tôi sẽ kéo cậu ấy trở về bằng chính đôi tay này.
Tôi nhất định phải làm vậy. Nếu không tôi sẽ mất cậu ấy lần thứ hai.
Đó là sự thật duy nhất quan trọng với tôi lúc này.